• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Thăng đang rất tập trung tu luyện, cứ hai ngày hắn lại tìm hiểu xong một cái Vân Văn, quan tưởng ra đủ loại "Thiên địa chí lý". Những đạo lý này trên cơ bản đều là toán học không gian, bao gồm mấy cái Vân Văn hình tam giác, Vân Văn hình tròn, hình chữ nhật, rồi lại có cả Văn Văn miêu tả quan hệ giữa các góc trong và ngoài của hình học không gian.

Mỗi một Vân Văn dung nhập, sẽ khiến bên trong vị trí hư vô kia một trận rung chuyển, cảm giác trong không gian hư vô này đang có sự thay đổi long trời lở đất, chỉ là Ngô Thăng vẫn không thể nhìn thấy rõ ràng.

Đến tận lúc này, Ngô Thăng cũng chưa thấy những thiên địa chí lý mình lĩnh ngộ cùng tu hành có quan hệ gì lắm. Hắn chỉ cơ bản suy đoán, phương pháp xây đắp Khí Hải của mình bị ảnh hưởng từ quan niệm hình thành trong thế giới trước.

- Chẳng lẽ Thanh Diệu Huyền Đan mà ta luyện ra, tất cả đều dựa theo quy tắc hình học mà thành? -

Càng về sau, tốc độ quan tưởng của Ngô Thăng càng nhanh chóng hơn, hắn hầu như chỉ dùng chưa tới một ngày đã tìm hiểu xong 1 cái. Mỗi lần như vậy, Ngô Thăng liền không chút do dự đánh thẳng Vân Văn vào bên trong hư vô, toàn bộ qui trình thao tác đã quen thuộc giống như việc lặp lại trên một dây chuyền sản xuất.

Lương thực đã sớm bị ăn hết, Nhưng Ngô Thăng đang tiến vào một loại trạng thái tê dại cùng chấp niệm. Hắn đã quên đi sự đói khát, đã quên sự nguy hiểm, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm, mau chóng luyện đan để đắp nặn Khí Hải. Chỉ có lúc nào thật sự đói bụng đến phải chịu không được, Ngô Thăng chịu chui ra khỏi bí động để kiếm chút thức ăn lấp đầy bao tử. Những thứ này có thể là quả dại, quả tùng, con sâu, con rắn, chuột, chim, thỏ v…v.

Trong suốt mùa đông, quân Sở cũng không rút lui hoàn toàn khỏi núi Lôi Công. Mấy trăm tên quân sĩ thay phiên trú đóng tại cứ điểm cuối cùng này của Hổ Phương Quốc. Nhiệm vụ của chúng là đuổi bắt tu sĩ Hổ Phương Quốc vẫn còn lọt lưới, lục soát phá huỷ các loại vật tư còn ẩn giấu trên Lôi Công Sơn.

Điều này khiến cho Ngô Thăng dù là đói bụng thế nào chăng nữa cũng không dám rời khỏi địa phận cánh rừng bên ngoài cửa động, cứ như vậy hắn phải vất vả chịu đựng qua một mùa đông này.

……..

Lúc này đã xuất hiện giọt mưa mùa xuân đầu tiên tung bay trong núi, Ngô Thăng rốt cuộc hoàn thành quan tưởng Vân Văn thứ 66. Hình ảnh của Vân Văn này để cho hắn phải lắc đầu cười, nó không có gì ngoài một dãy số: 3,1415926...

Khi Ngô Thăng dung hợp cái tham số này vào hư vô, hư vô một lần nữa phát sinh biến hóa. Có điều lần thay đổi này vô cùng kịch liệt, giống như là khi cho nước vào chảo mỡ đang sôi vậy . Hư vô vừa sôi trào vừa áp súc vào hướng trung tâm, sau đó lại tản ra, Ngô Thăng lập tức cảm nhận được một sự đau đớn bên trong ý thức. Chờ phục hồi tinh thần lại, Ngô Thăng chợt phát hiện mảnh hư vô kia đã không còn là… không, mà có thể xưng là hư không.

Tại bên trong ý thức, phiến hư không này giống như là miêu tả bên trong đan quyết " thoát khỏi sự trói buộc, luyện thành vô giới châu", đây chính là Thanh Diệu Huyền Đan đại thành.

- Nói cách khác, Khí Hải của ta đã thành hình. -

Giờ khắc này, Ngô Thăng vui vẻ đến rơi nước mắt, hắn đã ngồi đến tê hết mông trên thạch bích, thật sự là đã trải qua đầy đủ ngũ vị tạp trần (ngọt chua cay đắng mặn), khó có thể nói nên lời.

Khí Hải đã thành, Ngô Thăng ngay lập tức mở ra công pháp gia truyền Quy Chân Quyết tu luyện. Còn nhớ tại một nơi phía ngoài Dĩnh Đô nửa năm trước , do không có Khí Hải mà hắn đã thất bại khi tu luyện Quy Chân Quyết.

- Giờ phút này ta đã có được Khí Hải của mình, chắc là sẽ không có vấn đề gì nữa?

Kết quả sau khi thử một lần, Ngô Thăng ngây ngốc, linh lực thổ nạp được vẫn không có cách nào giữ lại, Khí Hải do Thanh Diệu Huyền Công luyện chế giống như là không hề tồn tại, toàn bộ linh lực hấp thu đều rò rỉ ra bên ngoài!

Ngô Thăng có chút không thể tin được, nhưng sau khi thử nhiều lần, kết quả đều như thế.

- Từ hạnh phúc tột cùng rơi xuống cực kỳ đau khổ, Chính là như vậy! -

Một cỗ tuyệt vọng sâu sắc ào tới, nó khiến cho Ngô Thăng ngồi chết lặng bên trong động đá, hắn đã ngồi lặng im đến tận nửa đêm.

Đến đúng nửa đêm, Ngô Thăng rốt cuộc lấy lại tinh thần, hắn lắc đầu xua tan những ý nghĩ tiêu cực, cân nhắc xem tiếp theo phải làm gì.

- Kim Vô Huyễn đã từng tu luyện qua Thanh Diệu Huyền Công , điểm này không thể nghi ngờ, nếu như y đã luyện thành, như vậy bản thân công pháp là không có vấn đề. Nói như vậy vấn đề liền tại trên người của ta. -

- Mà nếu như ta thật sự có vấn đề, tại sao ta vẫn có thể luyện chế ra Thanh Diệu Huyền Đan? -

- Nhớ lại khi ta mới bắt đầu tu luyện Thanh Diệu Huyền Công, mỗi một bước, tựa hồ cũng có chút không giống người thường. Nhưng vấn đề nằm trên những Vân Văn mà ta quan tưởng ra hay sao? Hay là do Thái Cực Cầu mà ta đã quan tưởng ra có vấn đề gì?

Quan tưởng Vân Văn là một bước không ai có thể giúp được ai, kết quả ra sao là đều do hắn. Bởi vậy Ngô Thăng bỗng nhớ lại hình ảnh Thái Cực Cầu thu hút linh lực của 13 vị linh tài, gửi hi vọng có thể phát hiện vấn đề từ trong quá trình này.

Thái Cực Cầu lại hiện ra trong trí óc, nó lẳng lặng xoay tròn, ngay tại thời khắc đó, trái tim của Ngô Thăng khẽ run lên, hắn phải nhịn xuống kích động, cố gắng tiếp tục bảo trì trạng thái quan tưởng.

Thiên địa linh khí một tia lại một tia, một đám rồi lại một đám, bị Thái Cực Cầu xoay tròn hút vào, giống hệt hình ảnh thu nạp 13 vị linh tài lúc trước.

- Thái Cực Cầu có thể thu nạp linh lực, có cửa rồi!

Ngô Thăng tiếp tục tập trung tinh thần quan tưởng, chờ đợi giai đoạn mấu chốt tiếp theo xuất hiện —— những linh lực bị Thái Cực Cầu thu nạp này có thể hội tụ đến bên trong Khí Hải hay không.

Không lâu sau, linh lực từ bên trong dòng chảy giữa 2 Âm Dương Ngư của Thái Cực Cầu tiến vào Khí Hải...

Ngô Thăng đã ngừng hô hấp...

Linh lực đã thành công hội tụ tại trung tâm Khí Hải, hình thành một viên cát lơ lửng trong hư không.

- Vậy là thành công rồi ư? Hay là không thành công?

Trong lúc nhất thời Ngô Thăng lại tiếp tục nghi vấn, hắn không dám xác định. Trước kia khi Ngô Thăng tu luyện Quy Chân Quyết, linh khí sau khi thu nạp sẽ hội tụ lại ở Khí Hải, mới đầu linh khí sẽ tồn tại ở dạng các dòng khí. Khi tu vi tinh tiến vào hậu kỳ, các dòng khí này sẽ ngưng tụ thành linh dịch. Lại đến khi hắn bước vào Luyện Thần cảnh, linh dịch sẽ tiến thêm một bước ngưng thực thành đan, tiếp theo về sau đan phá sinh anh; nếu như hắn vào được Phản Hư cảnh, Nguyên Anh có thể xuất khiếu; về phần Hợp Đạo, nghe nói Nguyên Anh sẽ cùng bản thân hợp lại làm một...

Nhưng cho dù ở bất kỳ cảnh giới nào, Ngô Thăng cũng chưa từng nghe nói qua linh lực hội tụ thành hạt cát bao giờ.

Đương nhiên, có biến hóa tổng so với không hề thay đổi tốt hơn nhiều, Ngô Thăng vẫn vì sự biến hóa này mà cảm thấy phấn khởi, ít nhất thì hắn cũng đã tồn trữ được linh lực rồi.

Vì vậy hắn tiếp tục quan tưởng Thái Cực Cầu, hắn suy đoán, vòng xoáy bên trong Thái Cực Cầu đang sàng lọc, tuyển chọn hoặc là chuyển hóa linh lực, cải biến thuộc tính và trạng thái của những tia linh lực này.

Chỉ bất quá sự chuyển hóa này rất chậm, xa xa không bằng tốc độ năm đó hắn tu hành Quy Chân Quyết. Ngô Thăng cố gắng suốt một đêm, cũng chỉ xuất hiện thêm hạt cát thứ hai.

Trong lòng Ngô Thăng khẽ động, hắn lấy ra khối linh ngọc thu được từ Thành Lẫm Nhân. Hắn bỗng nhớ ra một việc, lúc thu nạp 13 vị linh tài, tốc độ cũng không chậm. Linh ngọc cũng là một vị linh tài, ẩn chứa rất nhiều linh lực, phải chăng có thể giống như lúc trước thì sao?

Ngô Thăng đặt linh ngọc trước đầu gối rồi quan tưởng, bị Thái Cực Cầu dẫn dắt, lập tức một cỗ hùng hậu linh lực từ bên trong linh ngọc bị lôi kéo đi ra, hắn tiếp tục tập trung tinh thần trong Thái Cực Cầu, chỉ thấy cát từ hai cái Âm Dương Ngư đang đổ rào rào, giống như là những hạt cát lọt xuống giữa các ngón tay. Từng khỏa "Hạt cát" chuyển đổi ra đang chìm dần vào trong hư không của Khí Hải.

"Hạt cát" một viên lại một viên liên tục rơi xuống, thời gian chuyển hoá rất lâu mới dừng lại, đại khái tính toán, lần này luyện hoá có thể gấp mấy chục lần so với trước kia!

Những hạt cát mới tu luyện ra hội tụ cùng một chỗ với hai hạt cát trước đó, kết thành một khối "Miếng đất", nho nhỏ cứng rắn, trôi lơ lửng ở trung tâm Khí Hải.

- Nếu như linh tài có thể dùng được, như vậy pháp khí thì sao? -

Ngô Thăng lại đặt phi kiếm của Thành Lẫm Nhân trước đầu gối, thử thu nạp phi kiếm.

Không trở ngại chút nào, linh lực trong phi kiếm đồng dạng bị lôi kéo vào Thái Cực Đồ, sau hơn hai canh giờ lại chuyển hóa ra một đống "Hạt cát".

“Miếng đất” trong Khí Hải lại tiếp tục lớn hơn.

Thông qua thổ nạp linh khí tới tu hành là bình thường thao tác, tuyệt đại bộ phận công pháp tu hành đều giống như vậy; không cần luyện chế linh tài thành linh đan, mà trực tiếp thu nạp, điều này có chút kinh diễm rồi. Vậy mà ngay cả thành phẩm phi kiếm đã luyện chế hoàn tất đều có thể thu nạp, thế này thì quả thực quá điên cuồng!

Ngô Thăng cảm thấy rất phấn khởi, hắn lại lấy ra những linh đan thu được trong động phủ của Tân Tây Đường tại khe núi Điền Sơn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK