• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi rời khỏi Tỏa Vân Đạo, Ngô Thăng lại tiếp tục chạy đến Đại Thảo Vi, cứ như vậy một đường truy đuổi theo.

May mắn là hắn càng đi thì càng rời xa Thúy Vân cốc, địa phương này người biết mặt hắn đã rất ít, sự mạo hiểm khi hỏi thăm tin tức cũng ngày càng nhỏ đi.

Nhưng đến đây, hắn cũng đã hoàn toàn mất đi dấu vết của Kim Vô Huyễn. tâm trạng của Ngô Thăng giống như lửa đốt.

- Nếu như không tìm được Kim Vô Huyễn, ta phải mở ra cánh cửa tu hành của mình thế nào đây? -

Sau khi vắt óc suy nghĩ, hắn đi đến Hồng Sơn Tập. Nơi đây đã là cửa khẩu phía Bắc của đầm lầy, nếu hắn muốn đi ra khỏi Vân Mộng Trạch thì cần đi qua khu chợ này là được .

Hồng Sơn Tập là một phiên chợi không lớn cho lắm. Lúc này lại là mùa đông, thời tiết giá lạnh nên người đến đây mua bán rất ít, khiến phiên chợ càng vắng vẻ tiêu điều hơn. Ngô Thăng đi vào một quán rượu, hắn gọi một bát lạc rang muối, nửa bình rượu gạo và cá xông khói để nhắm với rượu.

Quán rượu rất đơn sơ, một bên là là bức tường đã sụp mất một nửa, nửa còn lại được che bằng một hàng rào trúc. Ông lão bán rượu đang đứng bên bếp lò trong góc tường, lão đang hâm nống lái rượu cho Ngô Thăng, ngoài hắn ra thì trong quán cũng không còn ai.

Sau khi ăn hai con cá nướng, Ngô Thăng đã cảm thấy đỡ đói hơn nhiều. Lúc này, hắn mới chậm rãi uống mấy chén rượu gạo và quan sát các ngôi nhà đối diện. Nơi đây phòng xá đơn sơ, kiến trúc chỉ là tường đất và cửa gỗ, chỉ có duy nhất một ngôi nhà là có tường bao quanh, trên cửa ra vào còn có lợp ngói che.

Thời gian trước đây, Ngô Thăng mới chỉ ghé qua Hồng Sơn Tập vài lần, hơn nữa đều là đi ngang qua chứ không hề dừng lại cho nên cũng không để ý đến việc này. Dựa theo kinh nghiệm của bản thân mách bảo, hắn quyết định lẳng lặng theo dõi trước khi tiếp cận ngôi nhà.

Cả một buổi chiều hôm đó, Ngô Thăng cũng không thấy trong ngôi nhà có động tĩnh gì, cửa ra vào ngôi nhà đóng chặt và không có một ai ra vào.

Suy tư một lát, Ngô Thăng xoay đầu lại hỏi ông lão đầu bếp: "Lão nhân gia, ta muốn hỏi ngươi về tin tức của một người."

Ông lão xoay đầu lại: "Khách nhân muốn hỏi ai?"

Ngô Thăng nói: "Bặc Tam Thập."

Ông lão lại múc một chén rượu vừa hâm nóng tiến tới rót cho Ngô Thăng: "Khách nhân tìm y có việc gì vậy?"

Ngô Thăng chỉ vào một ngôi nhà nhỏ đối diện: "Y sống ở đây phải không?"

Ông lão gật đầu: "Đúng vậy, nhưng mà hiện tại y đã đi khỏi nhà rồi."

Ngô Thăng rất thất vọng, hắn đã được nghe về danh tiếng của Bặc Tam Thập. Người ta nói rằng y bói toán rất chuẩn xác, dù nơi này rất xa xôi nhưng có người vẫn thường xuyên đến mời y xem bói lành dữ họa phúc cho mình. Điều đặc biệt là dù cho quẻ bói có linh nghiệm hay không y vẫn tính mỗi lần 30 tiền

Trước đây Ngô Thăng không để ý đến tin đồn này, nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể đặt hi vọng vào bói toán, cho nên hắn đã đến đây mong kiếm được tung tích của Kim Vô Huyễn.

"Lão có biết khi nào y trở về không?"

"Khách nhân muốn bói toán ư?"

"Đúng vậy, ta có một người bạn, y đến tìm ta không thấy cho nên đã rời đi, ta muốn biết y đã đi nơi nào."

"Bặc Tam Thập sẽ không trở về."

"Sẽ không trở về là có ý gì?"

"Có nghĩa là y đã chuyển đi rồi."

"Vì sao lại chuyển đi?"

"Bói toán là một trong những thuật pháp mà Tắc Hạ Học Cung đã cấm sử dụng, nghe nói gần đây có Hành Giả của học cung qua lại ở trong đầm lầy, y không chuyển đi thì sẽ bị bắt lại tra hỏi?"

Ngô Thăng giật mình hiểu ra, cảm thấy phiền muộn vô cùng, hắn cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch rồi đặt mạnh lên trên bàn.

Ông lão đột nhiên nói: "Tiểu lão nhân cũng biết bói toán, nếu khách nhân không chê, lão có thể thử một lần."

Trong lòng Ngô Thăng khẽ động, ngưng mắt nhìn lão: "Lão nhân gia cũng biết bói thệ?"

Ông lão lắc đầu: "Ta không biết bói thệ, nhưng biết sơ qua kỳ môn độn giáp."

Ngô Thăng hỏi: "Thu bao nhiêu tiền?"

Ông lão trả lời: "Ba mươi tiền."

Ngô Thăng gật đầu: "Tốt, vậy thỉnh cầu lão nhân gia tính toán giúp ta đi."

Ông lão khẽ chọc ngón tay lên bàn gỗ, Ngô Thăng hưng phấn đếm ra ba mươi tiền Nghĩ Tị từ trong bao đặt tới: "Yên tâm, không thiếu tiền!"

Ông lão vung tay áo một vòng thu lấy tiền rồi hỏi: "Quý hữu họ gì? Là nam hay nữ?"

Ngô Thăng nói: "Họ Kim, là một nam tử."

Ông lão sờ vào trong ngực, lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc không mang theo la bàn, chỉ có thể liệu cơm gắp mắm..."

Đoạn lão đứng lên xoay người hai vòng tại cửa ra vào, đưa tay bứt lấy một nắm cỏ thi, vừa dùng ánh mắt đề phòng nhìn ra bên ngoài, vừa dùng ngón tay đếm ra 50 cây cỏ. Lão bảo Ngô Thăng chọn ngẫu nhiên một cây trong đó rồi đặt sang bên cạnh.

50 là số lượng của Đại Diễn, lấy một là biểu thị của Thái Cực, lão lại bảo Ngô Thăng chia 49 cây cỏ còn lại ra làm hai, việc này gọi là phân Lưỡng Nghi. Tiếp đó lão lại để Ngô Thăng lấy ra một cây cỏ bất kỳ trong đó, điều này phù hợp với "Nhất sinh nhị, nhị sinh tam" trong thuyết Thiên Địa Nhân Tam Tài.

Sau khi Ngô Thăng làm xong, ông lão bắt đầu chia cỏ thi thành nhiều bó nhỏ, mỗi bó gồm 4 cây và bắt đầu xếp đặt… Có điều ánh mắt của lão vẫn thường xuyên đảo ra bên ngoài như trước.

Các bước tiếp theo, Ngô Thăng đã không hiểu rõ lắm, hắn chỉ thấy lão không ngừng vòng đi vòng lại quanh đám cỏ thi, đồng thời lão trực tiếp dùng đầu ngón tay vẽ các loại phù văn lên mặt đất.

Sau một lát, ông lão nói: "Địa Sơn Khiêm."

Ngô Thăng hỏi: "Giải thích thế nào?"

Ông lão gật đầu: "Đây là quẻ cho thấy kết quả sẽ thuận lợi, thành công."

"Vậy là có thể tìm được? Thật tốt quá! Nhưng... Sau đó thì sao? Đi đâu tìm?"

Ông lão vuốt râu cười nói: "Trước dùng cây cỏ là bói thệ, sau lại dùng mai rùa để bói... Không phải ta không muốn nói, nhưng trước chỉ xem định số ( kết quả), sau lại đến cầu tượng( quá trình), thuật kỳ môn độn giáp luôn phải tiến hành như vậy."

Ngô Thăng chắp tay: "Vậy ta sẽ cầu tượng?"

Ngón tay của ông lão lại khẽ chọc lên bàn gỗ. Nghe tiếng lách cách vang lên, Ngô Thăng không vui: "Tại sao phải trả thêm?"

Ông lão cười nói: "Tiết lộ thiên cơ, ba mươi tiền một lần."

Ngô Thăng tỉnh ngộ: "A —, câu kéo cả buổi thì ra đây là lần bói thứ hai a?"

Trong lòng hắn thầm mắng "Cái lão gian thương".Ngô Thăng lại đổ ra 30 tiền từ trong túi, những đồng tiền rơi vương vãi khắp trên mặt bàn

Ông lão vung tay áo lên lần nữa làm cái bàn trống trơn như cũ rồi tiếp đó lại một lần nữa sờ vào trong ngực: "Ai nha, ta đã bỏ quên cái la bàn bát quái rồi." Nói xong, lão xoay người lấy ra một cái mai rùa phía dưới lò đất. Sau khi phủi hết bụi trên mai rùa, ông lão viết kết quả bói thệ trước đó lên trên rồi ném cái mai vào trong lò

Sau một loạt âm thanh vang lên bùng bùng đốp đốp, lão dùng cái kẹp gắp than lấy mai rùa từ trong lò ra ngoài và đặt nó ở trên lòng bàn tay để quan sát. Thấy thế, Ngô Thăng hơi rùng mình - Lão cầm như vậy mà không sợ bị bỏng a. -

"Tây Bắc, ba ngày."

" Đi về phía Tây Bắc và phải đi ba ngày ư?"

"Ông có thể giải thích gì thêm không?"

"Như là phải đi như thế nào? Chạy nhanh hay là đi bộ chầm chậm?"

"Cứ tùy ý, dù sao đi nhanh cũng mất ba ngày, đi chậm cũng vẫn mất ba ngày, khách nhân muốn đi thế nào thì đi."

- Huyền bí như vậy sao? - Ngô Thăng nhìn ông lão một cách khó hiểu, hắn không biết có nên tin ông ta hay không..

Bỗng ông lão nhìn thấy một vết nứt trên cái mai rùa, cau mày nói: "Bạch Hổ Giao Trọng, có điềm xấu!"

Ngô Thăng: "Không tìm được người sao?"

Ông lão lắc đầu cười: "Muốn biết không?" Trên bàn gỗ, âm thanh ngón tay đạp nhẹ lại vang lên.

Sắc mặt của Ngô Thăng hơi biến thành màu đen, Trâu Tề cho hắn chừng trăm đồng tiền Nghĩ Tị, lúc trước đã xài một ít, vừa rồi hắn đã rút hai lần mất 60 tiền, nếu hỏi thêm lần nữa hắn sẽ không còn đồng nào.

"Lão nhân gia, có thể cho ta thiếu nợ lần này không?" Ngô Thăng bắt đầu mặc cả.

"Hết tiền rồi ư?" Sắc mặt của ông lão sa sầm.

Ngô Thăng để lại 20 tiền trong túi, hắn lấy ra mười đồng đưa tới: "Giờ ta chỉ còn có ngần này, lần sau đến, ta sẽ hoàn trả đầy đủ cho lão?"

Ông lão lắc đầu: "Nơi này của lão phu không cho ghi nợ." Nói rồi, lão lại dùng ống tay áo quét tới thu hết mười đồng tiền, trầm ngâm một lúc, lão lấy ra một cây hương từ trong cái túi da treo cạnh bếp lò: "Nén hương này coi như bán rẻ cho ngươi 10 đồng tiền, hãy cầm lấy để phòng thân, dọn luôn cả đống tro kia nữa. Mà ngươi đã uống rượu xong chưa? Uống xong rồi hãy đi nhanh lên đi, đi đi đi..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK