Giá bán bình thường của hạ phẩm pháp khí khoảng 600 đến 800 tiền, nhưng giá của phi kiếm thanh đồng thì sẽ cao hơn một chút, nguyên nhân là do chi phí mua chất liệu thanh đồng đã khá cao. Bởi vậy giá của cây kiếm này có khả năng lên đến 1000 tiền.
300 tiền, cái giá này ở ngoài muốn mua phi kiếm luyện chế từ gỗ đào cũng khó. Giá bán quá thấp khiến cho hắn khó mà tin được.
Tuy nhiên Ngô Thăng vẫn giữ được bình tĩnh, tiếp tục chon lựa, hắn lại cầm lên một khối mặc ngọc, Đào Hoa nương báo giá 200 tiền.
Dù cho từ đầu Ngô Thăng không có dự định mua gì nhưng giờ phút này hắn cũng thật sự không nhịn được nữa, thống thống khoái khoái bỏ tiền ra trả. Sau khi mua xong phi kiếm thanh đồng và mặc ngọc, gia sản của hắn chỉ còn 3 Dật kim.
- Không cần đoán cũng biết, tất cả đống pháp khí linh tài này đều có lai lịch bất chính, nếu không thì làm sao họ lại có thể bán với giá thấp như vậy? -
Sau khi trấn tĩnh lại, Ngô Thăng tiếc nuối đứng dậy, vừa rồi hắn thật sự hơi có kích động muốn quan tưởng ngay tại chỗ. Có điều quan tưởng một kiện hạ phẩm pháp khí, ngắn nhất cũng phải gần nửa canh giờ. Hắn hiểu rõ bây giờ còn chưa phải lúc để làm như vậy.
Mua bán xong, Ngô Thăng xin phép cáo từ, bốn người cũng không để ý, họ đang tiếp tục bàn luận trên trời dưới bể. Chẳng là sau khi Ngô Thăng đi được một đoạn, hắn quay đầu lại nhìn thì đã thấy hình như trên cầu lại bạo phát xung đột, Vĩ Sinh đang chỉ vào Đào Hoa nương vẻ mặt tức giận nói gì đó.
Ngô Thăng tiếp tục rảo bước đi tiếp, hắn phải nhanh chóng chạy ra khỏi chốn thị phi này.
Vượt qua một con suối, phía trước bỗng nhiên nghe được một tiếng "Phù phù", Ngô Thăng nhìn thấy có người nhảy thẳng từ trên trời xuống trong mặt nước cách đó mấy trượng.
Kẻ rơi xuống nước giãy giụa bò lên bờ, gã chỉ vào cánh rừng bên cạnh mắng to: "Họ Khương, ta và ngươi..."
Lời còn chưa dứt, trong rừng đã bay ra một mũi tên, ghim tại trên vai trái của gã. Kẻ này rú lên một tiếng đau đớn rồi che bờ vai bỏ chạy, chỉ mấy lần bật nhảy đã biến mất không thấy gì nữa. Hiện trường chỉ còn những dấu chân lộn xộn, nước đọng cùng với mấy giọt máu tươi.
Ngô Thăng lướt qua rất nhanh, hắn mang theo tâm trạng căng thẳng xông qua cánh rừng. Khi tầm mắt của hắn vừa được mở rộng thì đã thấy phía trước có một sườn núi bên một cái hồ nhỏ. Bờ nước mặt cỏ, trăm hoa đua nở, vốn là một chỗ thật tốt để “trải sạp bán hàng”. Nhưng giờ phút này nơi nơi kiếm quang tung hoành, cánh hoa bay lả tả.
Phía trước có khoảng hơn 10 tên tu sĩ phân thành hai tốp, họ đấu đá loạn xạ ngay trên sườn núi. Quả nhiên là “pháp khí như chim Tước tung bay, máu tươi nhuộm Lạc hà đỏ thắm”.
Ngô Thăng lại vội vàng tránh ra xa, hắn cũng không muốn bị liên luỵ vào trong nhưng cũng không nỡ bỏ đi, đây chính là cơ hội tốt để xem náo nhiệt. Không chỉ có hắn, rất nhiều người cũng đang đứng xem ở xung quanh, ai nấy đều mặt mày hớn hở, thỉnh thoảng còn đưa tay chỉ trỏ.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
" Thất huynh đệ của Thanh Phong Nhai đang đấu pháp với Lục hữu của Mã Đầu Pha..."
"Ta biết là bọn họ rồi, nhưng vì sao họ lại đánh nhau vậy!"
"Nghe nói là vì một nữ nhân..."
"Ai vậy?"
"Ngươi nói cho ta là ai a?"
Ngô Thăng nghe rất thú vị, hắn liền bước tới gần tên đang giải thích nghe ngóng, chờ y công bố đáp án, thình lình bên cạnh có một người thấp giọng hỏi: "Vị huynh đài này, có ý định quan hệ thân mật (mây mưa) một chút hay không?"
Ngô Thăng sững sờ, quay đầu lại, hắn thấy được kẻ này đang mặc một chiếc áo choàng mỏng, đội mũ che mất nửa khuôn mặt, dáng vẻ thì lấm la lấm lét, lưng còng cổ rụt. Tuy gã đang nói chuyện với Ngô Thăng mặt lại hướng về phía nơi đang xảy ra loạn chiến, ánh mắt chập chờn bất định, vẻ hèn mọn bỉ ổi khó có thể miêu tả.
"Cái gì nước mưa? Trời muốn mưa sao? Không thể nào!" Ngô Thăng đánh giá sắc trời, bầu trời trong xanh không khí dễ chịu, ánh nắng buổi chiều ấm áp, không thấy một gợn mây.
Gã kia tỏ vẻ xem thường, nghiêng nghị đánh giá Ngô Thăng vài lần, nói: "Thì ra không phải là người đồng đạo, cáo từ!" Gã lại tiến tới người khác tiếp tục thì thầm.
Ngô Thăng không hiểu được, hắn lại nhìn lên bầu trời, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ người này là một cái cao thủ xem thiên tượng. Nghĩ tới đây, Ngô Thăng quyết định không tiếp tục ở lại nữa, hắn vội vàng trở về núi.
Khi Ngô Thăng trở lại khu rừng trúc thì đêm đã khuya, hắn vừa nhìn thấy tấm bia đá đề "Tùng Trúc Nhã Uyển", trên bầu trời đã phong vân biến sắc, cơn mưa đêm tí tách rơi xuống.
Chờ đến lúc Ngô Thăng tiến vào trong phòng, sấm sét đã kéo đến, hạt mưa dần dần nặng hơn, màn mưa như dệt thành từng sợi thẳng giống như Thiên Hà đang bị thủng một lỗ lớn. Cũng may khi Ngô Thăng xây dựng căn nhà này đã bỏ ra rất nhiều công sức. Phòng trúc che lợp chắc chắn kiên cố, kiến trúc còn dựa vào vách đá, nước mưa theo độ nghiêng của vách núi phía sau đã được chặn hơn phân nửa, nếu không phải vậy nóc nhà rất có thể đã không chịu được.
Nhưng hàng rào phía ngoài thì không được như vậy, lúc thi công Ngô Thăng làm rất qua loa, các cây cọc đóng xuống đất không đủ sâu. Khi mưa tạnh, Ngô Thăng chắc chắn phải sửa lại toàn bộ.
Đứng ở lan can dưới mái hiên, mắt nhìn bầu trời đang mưa như trút, tai nghe tiếng lôi điện nổ vang, Ngô Thăng chợt nhớ tới cái gã hèn mọn bỉ ổi kia, hắn cảm thấy âm thầm bội phục: - Thật sự là nhìn người không thể xem bề ngoài a! -
Đêm hôm đó, Ngô Thăng quyết định tu hành trong cơn mưa, hắn lấy thanh đồng kiếm và mặc ngọc mới mua ra quan tưởng thu nạp. Thanh đồng kiếm cung cấp hơn 80 hạt Linh Sa, mặc ngọc thì ít hơn, chỉ khoảng 60 hạt. Nếu như hắn tu hành theo phương pháp bình tường sẽ phải mất 5 tháng.
Cứ mỗi lần chuyển hoá xong Linh Sa, Ngô Thăng sẽ ghi chép lại số liệu. Mỗi quan tưởng phổ của “Thức ăn” sẽ ghi lại đầy đủ màu sắc và số lượng của từng loại Linh Sa. Cho tới bây giờ, hắn đã ghi lại được hơn bốn mươi loại màu sắc khác nhau.
Xem lại một lần quan tưởng phổ, ánh mắt của Ngô Thăng chợt dừng lại ở "Đen xám". Đây là một trong 3 loại màu sắc mà hôm nay hắn quan tưởng mặc ngọc chuyển hóa ra, Có một điều trùng hợp chính là một trong 2 loại chủ dược của Thanh Linh Đan, Trường Thúy Thanh Vũ cũng chuyển hóa ra tới Linh Sa có màu "Đen xám".
Trong lòng Ngô Thăng nhảy dựng, hắn nhắm mắt nhớ lại, đối chiếu màu sắc của chúng với nhau. Cảnh tượng Trường Thúy Thanh Vũ chuyển hóa thành Linh Sa, rồi cảnh tượng mặc ngọc chuyển hóa thành Linh Sa. Hai bức tranh liên tục hoán đổi ở trong đầu Ngô Thăng, cuối cùng hắn xác định chúng là cùng một loại "Đen xám", cho dù có khác nhau thì cũng rất nhỏ!
Một cái ý niệm trong lòng Ngô Thăng lập tức dâng lên —— có thể thay thế phương pháp luyện chế Thanh Linh Đan hay không? -
Ý nghĩ này vừa ra, Ngô Thăng không thể ngồi yên được nữa, hắn đứng dậy đi đến trước cửa, đưa tay hứng lấy cơn mưa. Hắn quyết định đợi cơn mưa tạnh rồi sẽ đi ngay.
Cơn mưa rất to kéo dài đến tận giữa trưa ngày hôm sau, thác nước bên cạnh Tùng Trúc Nhã Uyển nổ vang ầm ầm, như được tiếp thêm sức mạnh từ cơn lũ phía thượng nguồn, nước bùn đục ngầu rót vào trong hồ sâu, lại nhanh chóng chảy dọc theo con suối trào xuống núi, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
Ngô Thăng cũng bất chấp nguy hiểm của cơn lũ bất ngờ sau cơn mưa, hắn đang tìm tòi linh dược linh thảo trong Lang Sơn. Hao phí hơn 10 ngày, đi khắp Lang Sơn, như muốn nhổ sạch linh thảo trên núi, Ngô Thăng đã thu thập được Địa Hoàng Y, Vân Hương Diệp, Lãnh Hoàng, Đào Cô và hơn mười loại linh dược khác. Các loại linh dược này cơ bản đều có ở trên núi, linh dược hiệu quả chưa đủ cũng không quá hiếm lạ.
Trở về phòng Ngô Thăng lập tức quan tưởng, tổng cộng được hơn 40 hạt Linh Sa. Từ số lượng Linh Sa nhìn ra những linh dược này ẩn chứa linh lực rất thấp, nhưng Ngô Thăng lại rất vui vẻ. Trong quá trình chuyển hoá những linh dược này hắn đã tìm được màu “vàng xanh “ bên trong 9 loại Linh Sa của Thanh Linh Đan. Đây cũng là màu sắc Linh Sa có được khi Ngô Thăng quan tưởng Đông Trùng Hạ Thảo, Đại Hoàng Thiền Dực, Cáp Lỵ Căn, Ấm Ngưng Hoa.
Đông Trùng Hạ Thảo, Cáp Lỵ Căn, Ấm Ngưng Hoa là 3 loại linh dược phụ trợ khi luyện chế Thanh Linh Đan, mỗi một phần có giá từ 900 đến 1200 tiền; Đại Hoàng Thiền Dực lại càng thêm tinh quý, một đôi cánh ve sầu cần bỏ ra 2 Dật kim!
Nếu như mạch suy nghĩ của hắn là chính xác,Ngô Thăng đã tìm được biện pháp thay thế Đông Trùng Hạ Thảo, Đại Hoàng Thiền Dực, Cáp Lỵ Căn, Ấm Ngưng Hoa thành các loại tài liệu rất rẻ tiền, mà Vụ Linh Tử và Hương Trăn Diệp chỉ linh dược thông thường, lại thêm mật ong, muối tinh cùng Vô Căn Thủy, đây đã là chín loại nguyên liệu. Trước đó hắn còn xác nhận, mặc ngọc cũng có thể làm thuốc, thay thế công hiệu của Trường Thúy Thanh Vũ.
Hiện tại Ngô Thăng bức thiết muốn đi đến hồ Liên Phổ, hắn cần tìm kiếm nhóm 4 người ở Lam kiều hôm trước, nhanh chóng mở ra cái hòm gỗ kia để quan sát thành phần của các loại pháp khí cùng linh tài..
Nếu như Ngô Thăng chỉ muốn quan tưởng thành phần của chúng thì đơn giản hơn nhiều. Hắn sẽ không cần phải quan tưởng toàn bộ pháp khí hoặc linh tài nữa mà chỉ cần quan tưởng một chút xíu là được. Nếu chỉ cần xem qua màu sác linh lực trong mỗi loại bảo vật, thời gian chắc chắn sẽ không quá lâu, có lẽ sẽ tránh được 4 người bọn họ phát hiện!