Mặc kệ Đông Duẩn thượng nhân thể hiện ra vẻ mặt khó coi bao nhiêu , nhưng cuối cùng lão đã phải đáp ứng bán Lôi Kích Mộc giả cho Ngô Thăng với giá 50 tiền, điều này cho thấy lão vẫn còn có lợi nhuận.
Với Ngô Thăng mà nói, lấy được cách luyện chế và trực tiếp mua sắm thành phẩm, hai lựa chọn đều có lợi và hại. Lựa chọn đầu tiên tốt ở chỗ sẽ không bị bắt chẹt, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, quy trình luyện chế Lôi Kích Mộc giả, Ngô Thăng phải tự làm hết. Trước mắt, những tài liệu mà Ngô Thăng tìm được đã vượt qua con số 15 của đan phương đầu tiên. Mặc dù chưa tìm hết nhưng tổng số đã có tới 23 loại, nếu như thật sự tìm được toàn bộ, e rằng số lượng còn muốn gấp bội.
Nếu như nguồn nguyên liệu đầu vào đã không ổn định, lại không có ai giúp đỡ, Ngô Thăng tự làm một mình sẽ vô cùng khó khăn, cho dù luyện thành công, sản lượng cũng sẽ rất có hạn, không thỏa mãn được nhu cầu tu hành của hắn.
Vì vậy mà thu mua trực tiếp của Đông Duẩn thượng nhân tương đương với gia tăng lên một người trợ giúp. Ngoại trừ Lôi Kích Mộc giả, còn có thể để cho lão làm thay vài loại tài liệu khác. Như vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và tinh lực.
Nói trắng ra thì đây chính là gom góp đoàn đội.
Ký kết với Đông Duẩn thượng nhân xong xuôi, Ngô Thăng tiếp tục cố gắng tìm kiếm các loại Linh Sa còn thiếu. Cứ mười ngày 1 lần, hắn lại đi đến khu chợ bên hồ Liên Phổ. Có đôi lúc Ngô Thăng lại mua một kiện linh tài, nhưng đa số thời gian đều dùng để quan tưởng, tìm kiếm các tài liệu thay thế để luyện đan.
Qua 2 tháng liên tục xuất hiện, Ngô Thăng đã thực sự thoát ly khỏi thân phận "Mới Tới Hả" ở hội chợ Liên Phổ. Rất nhiều vị chưởng quỹ hắc điếm ở đây đã biết về Tùng Trúc Nhã Uyển, họ đã quen thuộc với việc có một người tự xưng là Tùng Trúc cư sĩ rất ưa thích dạo chơi trong phiên chợ. Hắn là một người khá say mê pháp khí và linh tài, nâng niu và quan sát rất cẩn thận, chậm rãi, thỉnh thoảng cũng mua một hai kiện.
Trong 2 tháng này, Ngô Thăng không ngừng phát hiện những loại tài liệu thay thế mới. Số lượng Linh Sa còn thiếu trong bản chép tay ngày càng giảm dần, chỉ còn đúng 6 loại màu sắc. Điều này có nghĩa là chỉ cần tìm đến 6 loại này hắn có thể khởi công luyện đan rồi. Căn cứ vào kinh nghiệm vừa qua, có lẽ những màu cuối cùng này sẽ nằm trong 4, 5 loại linh tài, nếu may mắn có khi chỉ cần 2 loại là đủ.
Đông Duẩn thượng nhân đã luyện chế thành công ra hai đoạn Lôi Kích Mộc, Ngô Thăng cũng đã thanh toán cho lão 100 đồng. Tuy sản lượng có hơi thấp nhưng hiện tại Ngô Thăng còn chưa khởi công, cho nên hắn cũng không sốt ruột.
Vấn đề mà Ngô Thăng thật sự sốt ruột chính là vấn đề ăn uống trong tương lai. Số tiền mà hắn dự định đủ chi tiêu trong 1, 2 năm vậy mà giờ chỉ qua 3 tháng đã thấy đáy rồi. Lại một lần nữa Ngô Thăng phải trở về những ngày tháng đau đầu vì tiền bạc.
Khi Ngô Thăng đang tính toán tìm cách để kiếm tiền, thì có người đã tìm tới cửa. Đây cũng là lần đầu tiên Tùng Trúc Nhã Uyển có khách tới thăm.
Đào Hoa nương vừa gõ vang cửa gỗ vừa vui vẻ cười nói : "Ta đã nói sẽ tới thăm Tùng Trúc Nhã Uyển của Thẩm đạo hữu, nhưng mãi vẫn không có thời gian rảnh. Hôm nay chúng ta không mời mà tới, Thẩm đạo hữu chớ trách... Ai nha, thật là một nơi rất đẹp a..."
Ngô Thăng nghênh đón mọi người đi vào, Thạch lão đại ngồi xuống một cái ghế đá ở trong viện, Sừ Hà trượng nhân dạo bước đến bên cạnh cái đầm, Đào Hoa nương thì lại tham quan tất cả các căn phòng, nàng liên tục khen ngợi tay nghề kiến trúc của Ngô Thăng rất tốt. Cũng may thạch động phía sau ngôi nhà được che chắn rất bí mật, Đào Hoa nương tạm thời sẽ không phát hiện ra, nếu không Ngô Thăng sẽ phải ngăn nàng lại.
Sau khi tham quan một vòng, mọi người lại tụ họp ở trong nội viện, bốn người ngồi đối diện với nhau, Ngô Thăng đi pha trà mời bọn họ.
Thấy lần này vẫn thiếu mất Vĩ Sinh, hắn tùy ý hỏi: "Đã lâu rồi tại hạ chưa gặp lại Vĩ Sinh đạo hữu?"
Sừ Hà trượng nhân nở nụ cười "Ha ha", Đào Hoa nương thì hừ một tiếng, Ngô Thăng giật mình: "Là ta hỏi quá mạo muội."
Thạch lão đại nói: "Không sao, vốn chúng ta cũng đang muốn báo cho Thẩm tiểu hữu, Vĩ Sinh đã chết."
Ngô Thăng "A" một tiếng: "Thật có lỗi..."
Thạch lão đại cũng không có ý định giải thích, y nói thẳng vào vấn đề chính: "Hôm nay đến đây, chúng ta chỉ muốn hỏi tiểu hữu một câu. Ngươi có muốn tham gia một vụ làm ăn hay không?"
Thật sự là ngủ gật đụng gối đầu, vốn dĩ đang lo lắng làm sao để kiếm tiền, Ngô Thăng đương nhiên là có hứng thú: "Xin lắng tai nghe."
Thạch lão đại trầm ngâm nói: "Ở núi Lang sơn, bình thường sẽ không ai hỏi thăm về lai lịch của nhau, đây là quy củ. Nhưng chuyện hôm nay, chúng ta lại bắt buộc phải hỏi... Yên tâm, không hỏi quá nhiều, chỉ những điểm mấu chốt. Tiểu hữu đã từng giết ai chưa? Giết người có tu vi như thế nào?"
Cả 3 người cũng nhìn chằm chằm vào Ngô Thăng, Ngô Thăng hơi trầm mặc, trong lòng hắn tính toán nhanh chóng, sau một lúc lâu, hắn đáp: "Ta đã giết Từ Tam ở Bành Thành."
Trước kia "Ngô Thăng" là một thích khách, hắn đã giết rất nhiều người. Nhắc đến Từ Tam bởi vì tên này là một trong số ít những kẻ mà hắn đã giết nhưng không thu tiền, đến bây giờ vẫn không ai biết gã đã chết ở trên tay người nào. Trả lời như vậy sẽ tránh tiết lộ thân phận thật sự của Ngô Thăng.
Từ Tam ở Hoài Thượng cũng hơi có danh tiếng, gã lấy thân pháp thành danh ở Bành Thành. Mặc dù tu vi chưa tới Luyện Khí đỉnh phong, nhưng gã cũng là một hảo thủ trong Luyện Khí cảnh. Ngô Thăng nói cho bọn họ biết mình giết Từ Tam, cũng là để chứng minh thực lực của mình. Tuy không quá phô trương, nhưng đã đủ làm cho đa số Luyện Khí sĩ phải kiêng kị. Chỉ cần bọn họ hỏi thăm một chút sẽ biết rõ tu vi của Từ Tam, nếu như họ muốn động thủ với Ngô Thăng cũng sẽ phải suy nghĩ kỹ một phen. Đây cũng là một loại biện pháp bảo vệ cho bản thân hắn.
Đào Hoa nương che miệng thở nhẹ: "Hoài Thượng Phi Tặc Từ Tam?"
Thạch lão đại và Sừ Hà trượng nhân có vẻ chưa từng nghe tới người này, Đào Hoa nương giải thích với bọn họ: "Gã này là một hái hoa tặc, ba năm trước đây, trong lúc đang gây án, gã đã bị người ta giết chết ngay trên giường, không ngờ đó lại là đạo hữu. Cho dù Thẩm đạo hữu không ra tay, năm đó ta cũng sẽ tới chu diệt tên dâm tặc đó."
Thạch lão đại hỏi nàng: "Như thế nào?"
Đào Hoa nương nhẹ gật đầu.
Thạch lão đại gật đầu, nói: "Lấy một nhóm hàng, sau khi chuyện thành công, mọi người phân ra, tiểu hữu có nguyện ý hay không?"
Ngô Thăng nắm rất rõ quy củ, trước kia khi "Hắn" làm thích khách cũng giống như vậy. Lúc nào ngươi còn chưa nhận lời, tin tức sẽ chỉ nói đến thế, chỉ đến lúc ngươi đã đáp ứng, người ta mới có thể kể toàn bộ với ngươi. Thậm chí có lúc phải đến địa điểm tập kết, cố chủ mới nói rõ tất cả. Trình độ khó dễ của nhiệm vụ cũng giống như là đánh bạc, có cái rất dễ dàng, có cái lại rất khó khăn, nhưng cũng không thể nào khó đến mức không thể làm được. Tùy theo độ khó của nhiệm vụ cố chủ sẽ phải thuê hạng người gì để hoàn thành, y sẽ không tùy ý chọn bừa.
Thạch lão đại nói "Lấy một nhóm hàng", nói đúng ra là muốn làm giang dương đại đạo (hải tặc). Sau khi nghe xong, Ngô Thăng chỉ có thể cười khổ. - Ba người họ đã đích thân tới cửa mời chào, vậy thì ta không tiện cự tuyệt rồi. Lời cũng đã nói ra, ta nói mình đã giết chết Từ Tam, giờ muốn đổi giọng đã không thể, nếu như bây giờ ta cự tuyệt chắc chắn là sẽ xảy ra vấn đề. -
"Chia như thế nào?" Ngô Thăng hỏi.
Sừ Hà trượng nhân nói: "Thạch lão đại lấy 4 phần, ta phải 3, Đào Hoa nương cầm lấy 2, còn dư lại 1 cho ngươi."
Đào Hoa nương ở bên cười nói: "Đừng ngại ít, năm đó khi ta vừa gia nhập, cũng giống như thế, Vĩ Sinh cũng vậy."
Với tư cách là một người mới, Ngô Thăng cũng có chuẩn bị tâm lý cho chuyện này, hơn nữa lấy năng lực của hắn, cũng hoàn toàn chính xác không có tư cách lấy nhiều hơn. Sau mấy tháng ở Lang Sơn, Ngô Thăng cũng nói bóng nói gió dò hỏi được thực lực của nhóm 4 người ở Lam kiều.
Thạch lão đại tên là Thạch Môn, y đã bước qua Luyện Thần cảnh rồi, Sừ Hà trượng nhân là Luyện Khí đỉnh phong, Đào Hoa nương thì hơi kém một chút, nhưng Xạ Thuật lại rất độc đáo. Ba người bọn họ đều là lão làng, tin tức cũng là của bọn họ, người ta lấy nhiều hơn là bình thường.
- Vấn đề bây giờ là ở bản thân của ta, liệu một phần này của ta có thể nắm bắt tới tay sao? Nếu thật sự xảy ra chiến đấu, cho dù ta có Tuyệt Kim Thằng thì cũng chỉ đối phó được địch nhân tu hành lực lượng hệ Kim, đến lúc đó nhỡ ta bị vạch trần thì phải làm gì bây giờ ? Có khi còn gây ra trở ngại cho bọn họ thì sao? Có khi nào lúc ấy ba người bọn họ sẽ thẹn quá hoá giận chém giết ta tại chỗ hay không?
"Vì sao lại tìm ta?" Ngô Thăng hỏi.
Vấn đề này rất trọng yếu với hắn.