"Mình không sợ bị mắng." Trần Hán Thăng không hề cố kỵ nói: "So với tiệm trà sữa trên tầng hai nhà ăn thì cửa hàng của chúng ta đã xem như có lương tâm, ai dám mắng mình?" Thẩm Ấu Sở cúi đầu không nói lời nào. Đôi khi Thẩm Ấu Sở khá là bướng bỉnh, giống hồi đầu năm bùng nổ bệnh dịch, mặc kệ Trần Hán Thăng ghét mùi tùng lam cỡ nào, Thẩm Ấu Sở đều sẽ cầm theo cái chén nhỏ, đúng hạn bưng nước thuốc đến tận tay của hắn. Trần Hán Thăng khẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.