Trần Hán Thăng không nghĩ tới Tôn Đường Đường – người mà mình mới chỉ gặp mặt hai lần lại mở miệng đòi tiền, sau khi hắn hỏi thăm rõ ràng động cơ của Tôn Đường Đường, không nói mượn cũng chẳng nói không cho mượn, cài đai an toàn sau đó dẫm chân ga rời khỏi Đại học Đông Đại. Hắn không tốt bụng như vậy, người khác vừa mở miệng là đã giúp đỡ ngay, đặc biệt là khi hai bên không có cơ sở tình cảm, theo bản năng Trần Hán Thăng muốn đối phương đưa thứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.