“Đây là nhiệm vụ tổ chức giao cho cô, nếu cô không đi vậy thì thực sự không có ai làm nữa rồi.” Trần Hán Thăng lấy điện thoại di động ra: “Hay là để tôi gọi điện thoại cho chị Tĩnh, nói là Nhiếp Tiểu Vũ bảo chị ấy đi xin lỗi.” “Tôi đâu có.” Nhiếp Tiểu Vũ nhanh chóng ngăn cản hành động châm ngòi ly gián của ông chủ. “Cho nên, chiều nay cô hãy đến đó một chuyến, tóm lại là đến đủ gần, coi như là bước qua ngạch cửa, nhớ đừng ăn cơm của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.