Cũng không biết ngủ bao lâu, Trần Hán Thăng nửa ngủ nửa tỉnh cảm thấy bên tai ồn ào, khó khăn mở mắt ra, dường như có vài bóng người đứng ở xung quanh. Có người đi qua đi lại, có người cãi cọ, có người nói chuyện, tóm lại ai làm chuyện nấy, người duy nhất đặt sự chú ý lên người Trần Hán Thăng thì chỉ có đôi mắt hoa đào quen thuộc. "Sao cậu đến đây?" Trần Hán Thăng mỉm cười, có lẽ vì vừa tỉnh ngủ nên trên mặt có chút dịu dàng mà bình thường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.