Lúc trước Trịnh Cô Cô đã từng ngất xỉu một lần, lần này lại ngất xỉu, bà ta cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, trước mắt giống như có rất nhiều bóng người đang đong đưa, bên tai dường như còn có thể nghe thấy tiếng còi của xe cứu thương 120. Nhưng hai mắt không thể mở ra được, miệng không thể nói chuyện, nhưng ý thức vẫn còn tồn tại, cuối cùng bản thân mình nằm trên một chiếc giường mềm mại, trong bầu không khí thoang thoảng mùi thuốc khử trùng, chắc là đang ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.