“Tao bóng bẩy chỗ nào, mày chớ nói vớ vẩn.” Vương Tử Bác đứng bên cạnh Thẩm Ấu Sở hơi ngượng ngùng phản bác. Cậu ta biết tên bạn nối khố của mình thông minh, sợ Trần Hán Thăng nhìn thấu suy nghĩ trong lòng mình nên vội vàng đi lên trước mấy bước, nhón chân lên quan sát xe khách từ Cảng Thành tới Kiến Nghiệp. Trần Hán Thăng đứng sau lưng cười, đột nhiên thở dài một hơi: “Ôi, Thi Thi...” Hắn chỉ nói mỗi cái tên rồi im, không nói gì nữa. Vương Tử Bác nghe thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.