“Sao cậu lại có thể như vậy?” Sau khi nghe Trần Hán Thăng trơ trẽn thừa nhận ý định “làm chuyện xấu”, Hồ Lâm Ngữ đứng phắt dậy: “Cậu nghĩ hay lắm! Đừng có nằm mơ! Tớ nhất định không đồng ý!” “Hồ Lâm Ngữ, cậu bị bại não à.” Bản thân Trần Hán Thăng cũng rất hoang mang: “Tớ với Thẩm Ấu Sở là người yêu, chuyện giữa bọn tớ cần cậu quản à?” “Tớ muốn quản đấy!” Hồ Lâm Ngữ hơi kích động, khoa tay múa chân nói: “Một cô gái đơn thuần tốt đẹp như Thẩm Ấu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.