“Cái gì mà không cảm nhận được cảm giác chia tay, mày cứ mạnh miệng đi, Tiểu Trần.” Vương Tử Bác khinh bỉ nói: “Cũng không biết mấy ngày hôm trước có ai nói mình đột nhiên biến thành một đứa ngốc thích khóc nhè.” “Hì hì.” Trần Hán Thăng nhếch miệng cười, yên lặng lái xe không nói chuyện nữa. Ngẫu nhiên chiếc xe Chevrolet của Tiểu Ngư Nhi dừng lại ở trạm xăng dầu để nghỉ ngơi, Trần Hán Thăng bèn đi theo ngừng ở phía sau. Mặc kệ là đi mua nước hay là xuống xe vận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.