“Bởi vì anh thực sự là ông chủ của Qủa Xác.” Trần Hán Thăng cười tủm tỉm nói, còn chu đáo kẹp cho em gái một cái đầu sư tử. Trần Lam nhìn về phía anh trai cà lơ phất phơ, lại nhìn về phía Vương Tử Bác, Biên Thi Thi, Tiêu Dung Ngư còn gật đầu với mình, ra hiệu “thực sự là như thế”. “Mấy chục triệu tệ mà các anh nói lúc nãy đều là sự thật sao?” Trần Lam ấp úng hỏi. Trần Hán Thăng khẳng định gật đầu. Vẻ mặt của Trần Lam đột nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.