“Hừ! Ở trước mặt giáo sư Tôn thì giả vờ giống như một con cừu nhỏ, chỉ biết đe doạ cô thư ký nhỏ đáng yêu là tôi.” Đối mặt với sự uy hiếp của ông chủ vô lương tâm, Nhiếp Tiểu Vũ mặc dù bất mãn, nhưng cũng chỉ có thể ấm ức chạy xuống lầu. Đương nhiên, Trần Hán Thăng cũng không quên lấy dép lê giấu dưới ghế dựa ra, nhân tiện để cô thư ký nhỏ mang về trong xe, để tránh sáng sớm ngày hôm sau bị phát hiện. Chờ đến khi trên hành lang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.