“Cái gì?” Đây là câu Lương Mỹ Quyên kinh ngạc thốt lên, sau khi nghe thấy tin này, bà suýt nữa rớt cả tròng mắt ra ngoài. “Đù!” Đây là câu văng tục của Trần Hán Thăng. “Trịnh Quan Đề, có phải cô quá coi thường chúng tôi rồi không.” Trần Hán Thăng cười nhạo xem thường: “Cô cho rằng câu nói dối sơ sài như vậy có thể lừa được những bộ óc thông minh của chúng tôi sao… Mẹ, biểu cảm của mẹ vậy là sao?” Trần Hán Thăng còn chưa kịp nói cho hết lời đã phát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.