Trước đó Thẩm Ấu Sở đã viết thư nói với bà nội và A Ninh ngày mình bay về, cho nên hơn tám giờ tối, khi Trần Hán Thăng và Thẩm Ấu Sở vừa mới xuất hiện trên con đường nhỏ trên núi thì đột nhiên có một bóng người nhỏ nhỏ hoan hô chạy đến. “Chị, anh.” Đương nhiên là Tiểu A Ninh rồi, cô bé vừa gọi vừa chạy, dẫm lên trên mặt tuyết phát ra tiếng “sột soạt” phía sau lập tức để lại những dấu chân nhỏ đáng yêu. “Chậm một chút, cẩn thận ngã.” Trận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.