“Tớ còn có thể nói gì nữa đây?” Hồ Lâm Vũ phẫn nộ nói: “Cậu mấy lần liên tiếp phủ quyết đề nghị của tớ, tớ tốt nhất coi như bị câm đi, hừ!” “Những cửa hàng đó vốn dĩ đã có vấn đề.” Trần Hán Thăng cũng rất oan ức: “Mặc dù cá nhân tớ thích cái thứ ba hơn, nhưng các cậu có thể tiếp tục đưa ra ý kiến của riêng mình. Tớ rất dân chủ mà.” “Thật không?” Hồ Lâm Ngữ bán tín bán nghi. “Đương nhiên rồi, nếu như cậu không tin, hỏi Nhiếp Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.