Lúc Trần Hán Thăng đi ra ngoài đã là hơn hai giờ rưỡi sáng, trong lúc vô tình, hắn còn liếc nhìn về phía đối diện, thầm nghĩ cũng may đêm nay không uống rượu, vào thời khắc quan trọng nhất vẫn là “linh hồn anh minh chính trực” đáng tin. Lúc đi “cộc cộc cộc” lên tầng ba, Trần Hán Thăng lại gõ cửa chống trộm phòng cô thư ký nhỏ. Nhiếp Tiểu Vũ vẫn còn ngái ngủ đang định oán giận, nhưng Trần Hán Thăng cũng không có thời gian để nói nhảm, trực tiếp nói: “Cho cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.