Sau khi từ phòng bi-a đến nhà Tiêu Dung Ngư, Trần Hán Thăng nhìn thấy cô ấy mặc một bộ đồ ngủ hoạt hình màu hồng, đang ngái ngủ ngồi trên ghế sô pha, cả người đều có vẻ ngốc nghếch, chắc là vừa tỉnh dậy đã gọi cho hắn. Có thể thấy, hoa khôi của trường thì sao, thì kỳ nghỉ đông của cô ấy cũng chỉ còn cách ngủ để giết thời gian. "Tiểu Trần, vừa rồi cậu làm cái gì, điện thoại ồn ào như vậy.". Tiêu Dung Ngư ngập ngừng hỏi. "Tớ di chơi bi-a.". Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.