“Anh, em không ngờ tới, cái tên khốn bao nuôi tình nhân lại là anh...” Trần Lam lầm bầm. “Đừng nói nhảm! Anh không có! Bọn anh chỉ là bạn học!” Trần Hán Thăng thực sự rất áy náy, quay đầu lại nói với Thương Nghiên Nghiên: “Ông đây chỉ cho cậu mượn 2 triệu tệ để mở một quán cà phê, chúng ta hiện tại chỉ là quan hệ nợ nần đơn thuần. Đừng có bôi xấu thanh danh của tớ trước mặt em gái tớ. Tớ từ bé đến lớn luôn là tấm gương để em ấy học...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.