Sự ngại ngùng và bối rối này tiếp diễn cho đến khi họ lên taxi và biến mất khi Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh trò chuyện bình thường. “Tôi đã đặt một phòng ở nhà hàng, lát nữa sẽ tiếp đón mọi người nồng hậu.” Ngồi ở ghế phụ Trần Hán Thăng quay đầu lại nói, bây giờ hắn mới nghiêm túc nhìn Khổng Tĩnh và Ôn Linh Sau chuyến du lịch nước ngoài trở về, làn da của Khổng Tĩnh trắng hơn một chút nhưng thần sắc vẫn rất an nhàn. Hai chân cô ấy khép lại, thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.