Giang Ngạn Thanh im lặng nhìn vỏ bánh nhăn nhúm ở bên chân, cúi người nhặt lên, không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.
Qua mười mấy phút, Giang Nặc Nặc mới quay lại.
Cô ta nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định ngoài vườn không có ai, cô ta mới chạy ra mở khóa mật mã ở cổng sau, còn lén để lại một khe hở, sau đó nhanh chóng chạy khỏi hiện trường.
Giang Lê Thanh cười lạnh.
Cô biết ngay mà! Hai người này không kẻ nào có ý tốt hết!
Có lẽ hệ thống không tưởng tượng được rằng đường đường là nam chính bá đạo sẽ hợp tác với nữ phụ ác độc để trộm heo, nó bèn giúp nam chính giải thích: [Kí chủ, có khi là cô suy nghĩ nhiều rồi.]
“Chống mắt lên mà xem!”
Giang Lê Thanh nhìn đồng hồ.
Mười giờ.
Cũng gần đến giờ rồi.
Đợi đến mười rưỡi tối, cả nhà họ Giang đèn đuốc tắt ngúm, Giang Lê Thanh mới mở app Khoái Miêu livestream ra, đăng ký tài khoản, đồng thời mở livestream.
Tiêu đề là: “Sự nghiệp bảo vệ heo! Không được xảy ra sai sót!”
Đồng thời mua một gói cước thu hút người xem trị giá 188 tệ.
Tài khoản của người mới bình thường không hot lắm, sau khi mua lượt xem thì không giống vậy, hệ thống sẽ dựa theo gu của người xem để quảng cáo phòng livestream lên xu hướng.
Số người xem dần dần nhảy lên đến 100.
Cô nhắm ống kính vào heo Tiểu Giang đang say ngủ, xung quanh có ánh đèn chiếu vào, bọn họ có thể ngắm heo một cách rõ ràng.
Giang Lê Thanh đã dồn rất nhiều tâm huyết vào heo Tiểu Giang.
Cả chuồng heo rộng rãi sạch sẽ, được trải sàn nhà, thậm chí còn gắn thêm điều hòa không khí, còn có cả đồ chơi.
Chuồng heo xa hoa rộng rãi, trông còn xịn sò hơn phòng ký túc xá ở trường đại học nữa.
Heo cô tỉ mỉ nuôi ra, bản thân còn chưa được gặm miếng thịt nào, sao có thể để nam chính ngu ngốc chiếm hời được?
Nghĩ đến đây, Giang Lê Thanh lại thấy hơi tức giận.
“Chuyện gì thế này?”
“Điện thoại papa, mới nửa đêm, papa dẫn con vào giới thượng lưu gì thế này?”
“Livestream trông heo ngủ à?”
“Ồn ào cái gì? Chủ phòng không có ở đây sao?”
Một trăm, hai trăm… một ngàn.
Quá ly kì, lượt xem đã hơn 1000, bão bình luận càng lúc càng nhiều.
Theo số người tăng lên, cuối cùng Giang Lê Thanh cũng nói chuyện.
Vì đề phòng rút dây động rừng, cô giao lưu với khán giả bằng cách gõ chữ.
[Chủ phòng - sứ giả bảo vệ heo: Tối nay có người liên thủ trộm heo, tôi rình ở đây để chờ bắt rùa trong hũ.]
Khán giả: “???”
Hiếm lạ.
Xem nhiều livestream như vậy rồi, đây là lần đầu tiên xem livestream rình bắt trộm.
“Cười chết mất, giờ tôi mới phát hiện ra ID của chủ phòng là sứ giả bảo vệ heo!”
“Vãi chưởng thật! Nhìn kỹ hoàn cảnh sống của con heo này đi, trông còn sướng hơn tôi nữa.”
“Thật kích động, lần đầu tiên làm cảnh sát nằm vùng, xin hỏi cần chú ý chuyện gì không?”
“Vậy mà mọi người cũng tin, đây hẳn là AI dựng cảnh, lừa mấy người ngốc như các người đó.”
Hóng chuyện có, chất vấn có.
Để đảm bảo lượt người xem không bị giảm, Giang Lê Thanh chỉ có thể hơi di chuyển ống kính, nhắm thẳng vào heo Tiểu Giang, đồng thời thấp giọng nói câu: “Đảm bảo hàng thật, người định trộm heo chính là rich kid của tập đoàn nào đó…”
Vì để đường lui cho chính mình, Giang Lê Thanh cũng không trực tiếp chỉ mặt gọi tên ai, nhưng điều này lại càng làm tăng thêm sự tò mò của khán giả.
“Mẹ ơi, con heo này trông mịn màng vậy?”
“Ừm, sạch sẽ trắng nõn.”
“Nhìn đã thấy ngon…”
Bây giờ heo Tiểu Giang còn chưa còn chưa mập đến 200 cân, cơ thể tròn vo, kích thước không lớn không nhỏ, đang là độ tuổi đáng yêu nhất, cộng thêm việc được tắm rửa chăm sóc mỗi ngày, đương nhiên càng xinh xắn hơn những con heo bình thường.
Khán giả vào phòng livestream càng lúc càng nhiều, nhiệt độ càng lúc càng cao, nhìn trái tim màu đỏ bay đầy màn hình, Giang Lê Thanh chống cằm, chợt cảm thấy sầu lo.
Cô muốn nhiệt độ đủ lên xu hướng thôi, nếu livestream quá hot, vậy rất dễ kinh động đến Hoắc Bạch, nếu Hoắc Bạch xem được lại không đến nữa thì phải làm sao?
Cũng may, gần 10 phút sau, nhiệt độ cũng dần giảm xuống.
“Buồn ngủ quá đi, rốt cuộc trộm heo có tới không vậy?”
“Tản ra đi, chủ phòng này chính là một kẻ lừa đảo, để tôi nói cho mà nghe, con heo kia khéo cũng là đồ giả ấy chứ.”
“Kẻ gạt người sẽ bị sét đánh!”