Mục lục
Hệ Thống Bắt Tôi Làm Cá Ướp Muối Trong Truyện Ngược
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hệ thống: [Kí chủ, cô đừng buồn…]

Hệ thống ngập ngừng an ủi, đầu ngón tay Giang Lê Thanh gõ nhẹ xuống ghế, khẽ cười một tiếng: “Sao tao phải buồn?”

Cô lấy tài liệu trong ngăn kéo ra, đó là xét nghiệm khi Giang Nặc Nặc còn ở bệnh viện.

Giang Lê Thanh mở ra, khi nhìn thấy cột nhóm máu, cô càng cười vui vẻ hơn: “Tao nên vui vẻ mới đúng, bà ta càng đối xử tốt với Giang Nặc Nặc thì tao càng mừng.”

Đúng là không uổng công cô đi tới bệnh viện đón Giang Nặc Nặc.

Giang Lê Thanh cẩn thận cất tài liệu vào két sắt, nghĩ đến còn nửa tháng để ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần với người cha cặn bã, cô cũng nên chuẩn bị đầy đủ.

Mất thời gian vào mấy việc lặt vặt này, chẳng bằng xây dựng quan hệ tốt với chú nhỏ Hoắc thì hơn.

Giờ này, hẳn là quà đã đến nơi.

Giang Lê Thanh lấy điện thoại ra nhắn tin cho chú nhỏ.

Fan cứng của thần tài: “Chú nhỏ nhận được quà tôi tặng chưa?”

Tin nhắn của cô đến đúng lúc La quản gia vừa bóc mấy thùng chuyển phát nhanh.

Bình giữ nhiệt thì thôi không nói.

Nhưng còn có cả một chậu ngâm chân đầy đủ chức năng, cửa hàng còn tặng thêm một cặp bao đầu gối có chức năng giữ ấm và massage, ngoài ra còn có một hộp sâm nhỏ nữa.

Nhìn tới nhìn lui, không giống như những thứ mà độ tuổi của anh nên dùng.

Hai mươi lăm tuổi… chưa đến mức dưỡng sinh đâu nhỉ?

Hoắc Nghiên bắt đầu nghi ngờ về tuổi tác của mình.

Đột nhiên, La quản gia cười thành tiếng.

Hoắc Nghiên nhìn sang, La quản gia cố nén cười, đưa cho anh một tấm thiệp chúc mừng: “Cô Giang tặng cho cậu.”

Hoắc Nghiên nhận lấy thiệp, bên trong là mấy dòng chữ nhỏ xinh.

[Gửi chú nhỏ Hoắc,

Trời sắp trở lạnh rồi, chú nhỏ nhớ uống nhiều nước ấm, người trung tuổi cần phải chú ý giữ ấm lòng bàn chân.

Món quà chỉ là tấm lòng của tôi, xin chú vui vẻ nhận cho.

Phụ huynh của heo Tiểu Giang, Giang Lê Thanh thân tặng.]

Hoắc Nghiên: “...”

Đúng là lúc nào cũng nhớ đến con heo kia.

Hoắc Nghiên đọc hết tấm thiệp, không biết nên khóc hay nên cười.

Anh cẩn thận giữ lại tấm thiệp, sau đó nhìn chiếc bình giữ nhiệt kia.

Chậu ngâm chân kia càng khiến anh tò mò hơn, ngoài tập thể hình thường ngày, anh chưa từng đi massage, đừng nói đến những thứ công nghệ cao như thế này.

Thấy Hoắc Nghiên muốn dùng thử, La quản gia khẽ hỏi: “Tiên sinh muốn dùng thử không?”

Hoắc Nghiên gật đầu: “Thử xem sao.”

La La quản giam theo hướng dẫn, cắm điện, đổ nước nóng và dược liệu ngâm chân vào.

Hoắc Nghiên bỏ tất ra, tò mò đưa chân vào trong, chức năng xoa bóp của chậu ngâm lập tức vận hành.

Vẻ mặt Hoắc Nghiên thay đổi, anh trực tiếp rút chân ra.

Ngừng một lát, anh mới cẩn thận cho chân vào trong, sau đó giãn chân mày ra, rồi lại rút chân về.

Điều này khiến cho La quản gia đứng bên cạnh không hiểu ra sao.

Ông ấy thấy nhiệt độ nước cũng bình thường, dù sao người cũng lớn như vậy, không thể nhạy cảm yếu ớt giống con nít được?

“Tiên sinh, cậu bị điện giật sao?”

Đối mặt với lời hỏi thăm của La quản gia, khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Nghiên đỏ bừng, khóe miệng run rẩy: “Tôi… bị nhột…”

La quản gia: “...”

Vì nhột quá khó chịu, cuối cùng Hoắc Nghiên vẫn chỉ ngâm chân một cách đơn thuần, chậu ngâm cũng bảo quản gia thu lại.

Hoắc Nghiên vẫn chưa thỏa mãn lắm.

Cô gái kia đúng là có lòng lựa chọn món quà, đáng tiếc anh không có phúc hưởng thụ

Hoắc Nghiên sợ cô buồn, bèn dùng lời nói dối thiện ý: “Không tệ, tôi rất thích món quà của cháu.”

Nói xong, anh chụp bình giữ nhiệt đang đựng kỷ tử cho cô xem.

Bình giữ nhiệt đặt trên bàn sách bằng gỗ, phía sau là giá sách chứa đầy sách vở.

Càng nhìn càng thấy giống phong cách của một ông chú trung niên.

Giang Lê Thanh rất vui mừng, xem ra cô không chọn sai món quà.

Fan cứng của thần tài: “Chú thích chức năng massage không? Nghe nói lòng bàn chân là trái tim thứ hai của con người, chú thường xuyên massage sẽ có tác dụng lưu thông tuần hoàn máu, rất tốt cho tim mạch.”

Hoắc Nghiên: “...”

Có lưu thông tuần hoàn máu không thì anh không biết, nhưng không tốt cho tim anh tí nào cả.

Chỉ cần nghĩ tới cảm giác đó thì tim anh đã đập thình thịch, cả người ngứa ngáy, không nhịn được cười rồi.

Một giây sau, Giang Lê Thanh gửi cho anh một link bài viết.

Fan cứng của thần tài: “Đàn ông qua ba mươi tuổi cần phải lưu ý, đây là mười nguyên nhân gây ra chứng thận hư.” (Link đính kèm)

Hoắc Nghiên: “...”

Fan cứng của thần tài: “Ngại quá, tôi gửi nhầm link…”

“19 lợi ích của việc thường xuyên massage lòng bàn chân, đọc xong bạn sẽ phải kinh ngạc” (Link đính kèm)

Fan cứng của thần tài: “Chú nhỏ, chú nhớ thường xuyên đọc báo.”

Hoắc Nghiên: “...”

Sau khi Giang Lê Thanh tạo cảm giác tồn tại với Hoắc Nghiên xong thì không để ý đến anh nữa, tiếp tục làm bài tập.

Kết quả là, trước khi đi ngủ, cô phát hiện ra, không biết Hoắc Nghiên đã gửi cho cô mấy link báo từ khi nào.

[Hoắc Nghiên đã chia sẻ với bạn: Phổ cập tri thức khoa học cho thanh thiếu niên, mọi thứ đều bắt đầu từ một trái tim khỏe.]

[Hoắc Nghiên đã chia sẻ với bạn: Chín bí quyết giúp đại não “dậy thì” hai lần, các phụ huynh mau áp dụng cho con em mình.]

Giang Lê Thanh: “...”

Nếu cô không hiểu sai, thì đây là… sự phản công của chú nhỏ?

Chú nhỏ này cũng khá là hẹp hòi.

Giang Lê Thanh nhướn mày, sau khi thu dọn sách vở xong thì ngoan ngoãn ngủ say.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK