Dương Giang đam mê quyền anh một cách điên cuồng, đặc biệt là “Nữ đấu sĩ khỏa thân”.
Những trận đấu tranh giải có tỉ lệ tử vong cao nhất là gì? Thi đấu Muay Thái? Thi đấu vật lộn tự do? Chiến đấu không giới hạn?
Những trận đấu tranh giải này có tỷ lệ tử vong thật sự rất cao, nhưng so với những trận đấu ở chợ đen thì thật là không đáng kể gì. Những trận đấu đấm bốc hàng đầu thế giới ở chợ đen, cho đến bây giờ, tỷ lệ tử vong hầu như đều là 100%.
Chưa kể đến những võ sĩ này đều là nữ, cho đến cuối cùng, dường như không còn ai sống sót.
“Nữ đấu sĩ khỏa thân” là gì?
Đúng như tên, các võ sĩ đều là phái nữ, lúc thi đấu cả người đều trần trụi, vẫn dùng những quy tắc của thi đấu quyền anh, nhưng càng tàn khốc hơn là vì một khi đã lên đài, không chết thì không dừng lại!
Dương Giang là một trong những cổ đông lớn nhất của câu lạc bộ quyền anh khỏa thân nữ ở thủ đô. Ông ta gia nhập ban chủ tịch được hơn mười năm, thủ đoạn máu lạnh lại biến thái.
Ông ta cũng là người ủng hộ mạnh mẽ việc nuôi nhốt các võ sĩ. Mấy năm nay, ông ta đã chọn ra một nhóm các thanh thiếu niên có tố chất và cơ thể vững vàng từ châu Phi, Âu Mĩ và các quốc gia khu vực khác đưa về nước. Sau đó mời người dạy bọn họ kỹ xảo đánh cận chiến, cách giết người, cuối cùng để bọn họ tự chiến đấu để đào thải.
Nếu như có thể sống sót, phòng thủ thành công, thì sau một đêm sẽ trở nên giàu có. Nếu thất bại, sẽ phải tiếp nhận tra tấn cực hình như đâm xuyên xương bả vai. Cho đến nay, không ai có thể sống sót vượt qua.
Câu lạc bộ ngầm này có thể tồn tại ở ngoài vòng pháp luật, chứng minh rõ ràng ở phía sau lưng còn có chỗ dựa vững chắc. Mà Dương Giang cũng chỉ là con tôm nhỏ dưới đáy kim tự tháp, không đủ để trông cậy vào.
Nhưng ông ta lại không biết bớt phóng túng, người như vậy chẳng khác nào đứng ở bên vách đá, bước sai một bước chính là vực sâu vạn trượng.
Vừa vặn, đúng lúc này lại bị Dạ Cô Tinh theo dõi. Ỷ rằng mình còn có chút địa vị, Dương Giang hành động một cách lỗ mãng, thường xuyên sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề. Vụ án “cưỡng bức rồi chặt xác” nửa năm trước, chính là kiệt tác của ông ta.
Không chỉ có như vậy, ông ta còn dùng máy quay quay lại toàn bộ quá trình bạo hành rồi gửi vào hộp thư riêng của bản thân. Điều mà Dạ Cô Tinh yêu cầu Vương Trực làm, là lấy được video kia.
“Chị Dạ, có thể nói cho tôi biết, lấy video này rồi chị chuẩn bị làm như thế nào được không?” Vương Trực hít sâu một hơi, vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc.
Anh Vu phái cậu ta tới bảo vệ chị dâu, cậu ta không thể để Dạ Cô Tinh gặp phải một chút nguy hiểm nào!
Dương Giang này, cậu ta đã nghe nói qua, từ trước đến giờ đều rất tàn nhẫn…
Dạ Cô Tinh nhún vai: “Đương nhiên là giao cho chú cảnh sát rồi. Tôi là công dân tốt, biết tuân thủ pháp luật.” Ý định của cô đúng thật là như vậy.
Vương Trực mắng thầm trong lòng, mẹ nó, công dân tốt? Chém gió!
“Chị Dạ, chị nghe tôi nói đã, phía sau Dương Giang còn có người, không thể tùy tiện động vào được! Dù sao chị cũng chỉ muốn một tờ tạp chí, chúng ta đổi sang chỗ khác được không?” Vương Trực lập tức bật chế độ khuyên bảo tận tình.
Dạ Cô Tinh hài lòng gật đầu: “Cậu rất thông minh, còn có thể biết Dương Giang có người phía sau…”
“Hì hì…” Vương Trực ấp úng gãi đầu, hơi ngượng ngùng, chị dâu đang khen cậu ta…
“Nhưng mà, cậu nói cũng không đúng hoàn toàn. Tôi biết cậu đang buồn bực bởi không biết vì cái gì mà giữa năm tạp chí, tôi lại chọn trúng Thuần Ngu thời thượng.”
“Vì, vì sao?”
“Nhìn bề ngoài, bởi vì bối cảnh của Dương Giang, Thuần Ngu thời thượng là một khúc xương cứng. Trong năm tờ báo đó, độ khó nhằn của nó là cao nhất. Nhưng trong nhiều trường hợp, ưu điểm càng lớn thì nhược điểm cũng càng lớn.”
“Ý của chị là… bối cảnh của Dương Giang lại là con dao hai lưỡi?”
“Không sai. Mấy năm gần đây, hành vi của Dương Giang càng ngày càng biến thái. Bất kể hòn núi sau lưng ông ta có lớn bao nhiêu đi chăng nữa, một khi chạm đến lợi ích, tôi tin tưởng người thông minh đều sẽ lựa chọn… hi sinh những điều không quan trọng để bảo vệ những cái quan trọng hơn!”
Theo như tài liệu kiếp trước cô thu thập được, Dương Giang đã nhiều lần khiến cho dư luận phẫn nộ, một khi xảy ra chuyện không may, người phía sau chắc chắn sẽ vứt bỏ ông ta!
“Nếu như, vào lúc này chúng ta giao video kia cho cảnh sát, vậy thì Dương Giang…”
Ánh mắt Vương Trực đột nhiên sáng lên, đầy vẻ ngưỡng mộ nhìn về phía Dạ Cô Tinh. Quả nhiên, đây là người phụ nữ đáng sợ! Không chỉ để mắt tới tạp chí của người ta, lại còn một mực chỉnh vào chỗ chết, đây là điển hình của “thừa dịp ngươi ốm, đòi mạng ngươi”!
Một khi Dương Giang bị bắt, Thuần Ngu thời thượng rơi vào cục diện rối rắm, lúc này, đừng nói là một trăm nghìn tệ, ngay cả ba mươi nghìn tệ cũng có thể mua được! Gian thương! Quả nhiên là gian thương!
Trong lòng Vương Trực thầm cảnh cáo bản thân, sau này có chọc vào ai thì chọc, cũng đừng đụng tới phụ nữ… không, là cô gái này!
Sự kiện “Bạch Sương Sương thử vai thất bại” không ngừng lan truyền rộng rãi.
“Đại nữ thần ‘Áo Tím’” cũng xuất hiện dày đặc. Chỉ sau hai ngày một đêm đã có số lượng fan hùng hậu, đoạn video dài ba phút kia cũng vẫn luôn đứng top 1 hot search.
Củ cà rốt xanh: “‘Áo Tím’ vào vai nữ chính trong ‘Bầu trời thành phố’ sao? Giọng nói của cô ấy thật là hay…”
Con kiến có cái răng đen: “Cùng câu hỏi! Cần lời giải đáp! Rất gấp đó nha! Nhất định phải để cho ‘Áo Tím’ diễn!”
Chú Tương: “Nếu cô ấy vào vai nữ chính tôi sẽ xem!”
“Tôi cũng vậy!”
“Tôi nữa!”
…
Cư dân mạng thần thông quảng đại đã mò ra được một cái Weibo mà Vương Thạch đã không sử dụng từ lâu, chỉ mặt gọi tên tag anh ta vào….
“Đạo diễn Vương, chúng tôi ủng hộ ‘Áo Tím’!”
“‘Áo Tím’ phải là nữ chính!”
“Không có ‘Áo Tím’! Từ chối đóng góp cho phòng vé!”
…
“Tôi muốn trông thấy bóng dáng của ‘Áo Tím’! Ai đó chia sẻ đi! Phải lan truyền!”
“‘Áo Tím’ tên thật là gì?”
“Dám hỏi ‘Áo Tím’ đã bao tuổi xuân xanh?”
“Trong lòng như mèo cào, thế này còn có thể vui vẻ chơi đùa sao? Nũng nịu xin sự thực đi mà… “
“Ai cho tôi một tấm ảnh của ‘Áo Tím’ đi, không quan tâm là ai cho, lấy thân báo đáp!
Bởi vì ‘Áo Tím’ thần bí, “Bầu trời thành phố” được lan truyền rộng rãi, Vương Thạch có liên quan cũng được nổi theo. Buổi chiều, Vương Thạch trả lời ở Weibo chính thức….
“Vì bảo mật quá trình quay phim, tạm thời chưa công bố danh sách diễn viên. Về phần ‘Áo Tím’ trong miệng các vị, đã chắc chắn sẽ đóng vai nữ chính Tiêu Tinh. Xin mọi người ủng hộ nhiều hơn!” Đính kèm là tấm ảnh Dạ Cô Tinh mặc bộ đồ màu tím, kính râm che mất nửa khuôn mặt, nhưng vẫn thấy rõ đôi môi anh đào đỏ thắm, da dẻ trắng treo, cảm giác thần bí bùng lên!
Tin tức giải trí không ngừng bị bao phủ bởi hai từ có tần suất xuất hiện cao là “Bạch Sương Sương” và ‘Áo Tím’.
Mmột tin tức khác được đưa lên mạng xã hội cũng gây nên một trận sóng lớn nhỏ.
“Tổng biên tập một tạp chí hiếp dâm, giết người?”
“Vụ án hiếp dâm rồi giết người chặt xác cuối cùng cũng được phá, người nổi tiếng trở thành hung thủ giết người?”
Chủ biên tạp chí Thuần Ngu thời thượng, Dương Giang chính thức bị cảnh sát bắt giữ vào rạng sáng lúc 3 giờ ngày 25 tháng 10 tại một quán bar.
Sau khi bị bắt, Dương Giang vẫn im lặng, không nói bất cứ gì. Thái độ kiêu căng, phớt lờ các câu hỏi của cảnh sát, không có chút sợ hãi nào. Cuối cùng, khi cảnh sát lấy video chứng cứ ra, ông ta mới thú nhận tội ác của mình, cũng cố gắng yêu cầu gặp luật sư.
Rạng sáng ngày 27, cảnh sát công khai đưa ra lời khởi tố tới cơ quan kiểm sát. Cuối cùng tuyên án Dương Giang tù chung thân, tịch thu toàn bộ tài sản phi pháp, tước đoạt quyền chính trị suốt đời.
Tám mươi phần trăm cổ phần của Thuần Ngu thời thượng trong tay ông ta qua lệnh cưỡng chế đã giao cho ngân hàng đấu giá. Cục diện của Thuần Ngu thời thượng còn đang rối loạn, bây giờ Dương Giang cũng ngã ngựa, thì lại càng nát tới không còn hình dáng.
Sau ba ngày đấu giá căn bản cũng không có ai muốn tiếp nhận, cuối cùng giá cả một lần nữa giảm xuống, nếu như bán không được chỉ có thể tuyên bố phá sản. Thật may, ngày đấu giá cuối cùng, được người ta dùng hai mươi nghìn tệ mua lại. Trong khi mọi người đang chú ý tới tin tức lớn như vậy, thì một tạp chí mang tên “Thế Kỷ Phong Thượng” đang lặng lẽ phát triển…
Chương 34: Trái tim đầy tình cảm. Đoàn làm phim tuyển người.
“Cô Tinh, cô tan học rồi đấy à?” Vương Thạch lái chiếc xe đã sắp hỏng của mình, đứng đợi ở cổng trường đại học Bắc Kinh từ lâu.
Đã 3 ngày trôi qua kể từ sự việc giật gân “Bạch Sương Sương thử vai”. Vào lúc 4 giờ chiều hôm qua, tại buổi họp báo do công ty quản lý tổ chức, Bạch Sương Sương cũng không tham dự. Người đại diện cho cô ấy đã tới để bác bỏ những tin đồn, nói rằng “Thắng bại là chuyện thường tình…. Kỹ năng diễn xuất của Sương Sương cần phải rèn luyện thêm. Hy vọng mọi người hiểu và tha thứ cho cô ấy”.
Đó cũng coi như là ngầm thừa nhận rằng Bạch Sương Sương có “tài nghệ không bằng người khác”, và việc bị chê ở buổi thử giọng cũng coi như là có thể giải thích được.
Về vấn đề này, cư dân mạng cũng có những ý kiến khác nhau.
Một phe cho rằng, nhân vô thập toàn, chẳng có ai là hoàn hảo cả. Bạch Sương Sương đã rất cố gắng rồi và mọi người cần cho cô ấy chút thời gian để hoàn thiện hơn.
Còn một phe thì cho rằng cô ta chỉ là bình hoa, nên nhận thức về vị trí của mình, yên phận làm một bình hoa đẹp cho mọi người ngắm nhìn và thưởng thức là được rồi.
Ý muốn nói là, một bình hoa thì đùng có tham vọng nhiều. Đã biết rõ ràng là không thể làm được, càng cố gắng thì cũng chỉ phơi bày khuyết điểm của bản thân trước mọi người mà thôi.
Hai phe đều cho rằng quan điểm của họ là đúng, không ai chịu ai. Lại mở ra một cuộc chiến gay gắt. Ở đâu có người thì ở đấy sẽ có chuyện. Còn chưa kể là người trong giới giải trí đều là những người ranh mãnh, mưu mẹo, không hề dễ đối phó, vì thế mà câu chuyện trong giới giải trí cũng nhiều hơn rất nhiều, cũng khó lường hơn nhiều.
Sau cuộc chiến này, người chiến thắng lớn nhất không phải ai khác mà là đoàn làm phim “Bầu trời thành phố”. Nữ chính “Áo Tím’ đang nằm trên top hot search, giọng nói trong trẻo, gương mặt có góc nghiêng thanh tú, thanh thoát, đường nét tinh xảo. Cùng với đôi mắt đẹp khiến người ta rung động, dù không thấy tận mặt nhưng vẫn làm cư dân mạng điên đảo.
Mọi người đều phải gào lên “Xong rồi, xong rồi! Từ phút giây nhìn thấy ‘Áo Tím’ là tui đã biến từ một người qua đường thành fan chân chính!”
Đạo diễn Vương Thạch cũng thu hút không ít sự quan tâm từ dư luận. Là một sinh viên tài năng của khoa đạo diễn đại học điện ảnh Trung Quốc, sinh viên của giáo sư Ngô Kha Cần. Năm 19 tuổi anh ta được đặc cách nhập học, chỉ trong khoảng thời gian 3 năm đã hoàn thành chương trình đại học. Sau đó đã đến Trường nghệ thuật Điện ảnh của Đại học Nam California để nghiên cứu thêm với tư cách là một sinh viên trao đổi.
Ba năm sau về nước, tuổi vừa mới 25 đã có trong tay hai bằng học vị tiến sĩ chuyên ngành Đạo diễn của hai trường đại học. Những người tài giỏi là thế đáng ra sẽ có một tương lai vô cùng tươi sáng xán lạn. Ai ngờ trong nhiều năm như vậy, anh ta vẫn chỉ là một tay gà mơ tầm thường, thậm chí còn không có bất kỳ một tác phẩm diện ảnh nào cho ra mắt cả.
Nếu như anh ta không phải là đồ vô dụng thì chắc chắn là có người giở trò chơi xấu.
Hai phe cư dân mạng không hẹn mà đều đồng ý với nhau về quan điểm này.
Tài năng bị lu mờ, bị người khác chèn ép đã sớm là chuyện bình thường trong cả giới giải trí và giới đạo diễn. Thế nhưng số người có thể vượt qua mà tiến lên lại rất ít.
Điều đáng nói là khi tìm hiểu thông tin về lý lịch của Vương Thạch, phần lớn cư dân mạng đã rất kinh ngạc phát hiện ra, hóa ra Vương Thạch và đạo diễn Tần Tuấn nổi tiếng lại học cùng một trường. Và họ đều là học trò tâm đắc của Ngô Kha Cần, là bạn học cũ.
Điều này hơi có vẻ thú vị, và tinh thần tám chuyện cho đến cùng của rất nhiều cư dân mạng cũng được dâng lên cao. Họ ra sức đào sâu bới kỹ rồi phát hiện ra mối liên hệ giữa hai người này có cái tên Vương Nguyệt.
Thế là có rất nhiều phiên bản của chuyện ngày xưa xuất hiện trên mạng. Trong đó có “Bạn học cùng khóa vì hiểu nhầm giữa mối tình tay ba mà huynh đệ tương tàn” là nổi tiếng nhất.
Đại khái là, Vương Thạch và Tần Tuấn đều cùng yêu một cô gái rất xinh đẹp. Nhưng hai người không ai chịu nhường ai, cuối cùng tình bạn đã bị khuất phục trước tình yêu. Hai người bọn họ đã phản bội nhau. Cuối cùng cô gái đó không chọn Tần Tuấn mà lại chọn Vương Thạch. Tần Tuấn không cam lòng nên cố gắng phấn đấu, dựa vào quen biết một cô tiểu thư nhà giàu mà cuối cùng đã trở thành đạo diễn có tiếng rồi chèn ép Vương Thạch trong suốt năm năm qua.
Mặc cho dân mạng bàn bạc, Vương Thạch và Tần Tuấn vẫn trầm mặc, không để ý không thanh minh, mặc kệ dân mạng tự biên tự diễn.
“Ôi chà, mấy người nói xem bọn họ không phải là….gay đấy chứ?”
“Hả! Không thể nào đâu?!”
“Sao lại không chứ? Thực ra tôi đã nghi ngờ từ lâu rồi.”
“Nói thừa!”
“Tôi nghĩ rất có thể! Có lẽ là bởi vì cô gái đó mà một trong hai người thay lòng đổi dạ…”
“Mọi người nghĩ xem, ai là công ai là thụ?”
“Tần Tuấn chắc chắn là công lạnh lùng xấu bụng, Vương Thạch… thụ e lệ nhỏ nhắn…”
“Hợp lý….”
“Biết đâu cả hai người đều có thể vừa làm công vừa làm thụ? Bình thường thì đạo diễn đều có sức thay đổi rất lớn đó.”
“Ha ha ha, khung cảnh đẹp quá không dám nhìn thẳng nữa rồi.”
“….Tui đã bắt đầu chảy máu mũi rồi đây này.”
“Ây dô! Luân gia thấy mà ngại quá nha! ”
Cuộc thảo luận trên mạng về Vương Thạch ngày càng sôi nổi. Mức độ quan tâm của mọi người tới “Bầu trời thành phố” cũng theo đó mà tăng vọt.
Sau khi biết “Bầu trời thành phố” và “Sống sót trên cánh đồng hoang” được công chiếu cùng lúc. Mấy phương tiện truyền thông thậm chí còn giật tít Bầu trời thành phố VS Sống sót trên cánh đồng hoang, cuộc chiến CP tình cảm sâu nặng, ai mới là người cười cuối cùng?”
Đương nhiên trong chuyện này, không thể không nhắc đến sự giúp đỡ của Vương Trực. Đối với cậu sinh viên tài năng khoa IT của trường đại học Thanh Hoa này, Dạ Cô Tinh càng ngày càng quen việc sai bảo cậu ta. Con người cậu ta rất linh hoạt, kỹ năng lại điêu luyện, bây giờ cậu ta không chỉ khống chế hoàn toàn được phương hướng của dư luận mà còn bị Dạ Cô Tinh sai đi làm bảo vệ tạm thời ở “Thế Kỷ Phong Thượng”.
Khi Dạ Cô Tinh đưa đến trước mặt cậu ta tờ chi phiếu năm triệu tệ và nói: “Tôi hy vọng có thể thấy một tạp chí có khả năng tranh tài cao thấp với ‘Giải trí Nam Đô.” Vương Thạch chỉ có một ý nghĩ – Đời này cậu ta sẽ không gặp được bất kỳ người phụ nữ nào vừa phúc hắc, vừa keo kiệt, lại còn mạnh mẽ bằng bà chị này nữa.
Bởi vì… cô gái này đã hoàn toàn làm phá vỡ tam quan của cậu ta.
Thật là bá đạo, phúc hắc lại còn keo kiệt đến cả người lẫn thần đều phải phẫn nộ, chưa từng có ai như cô.
Lúc đầu, ai nói: “Chỉ có chút tiền này thôi, anh xem đi mà làm”. Lại vẫn là ai đợi đến ngày cuối cùng bán đấu giá cổ phiếu của “Thuần Ngu thời thượng”, nói nhẹ như không rằng: “Tôi không có tiền, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm đi.”
Bây giờ cái con người suốt ngày khóc lóc than nghèo, tự nói là bản thân không có tiền lạ đi đập vào mặt cậu ta một lúc những năm triệu, hỏi xem anh ta đang có cảm giác gì?
Chóng mặt, tức giận, ngớ ngẩn… Dù sao cũng là tất cả các loại cảm xúc…
Dựa vào sự nhiệt tình của cổ đông hiện tại, Vương Thạch nên rèn sắt khi còn nóng, công khai tuyển dụng nhân viên. Các vị trí bao gồm: một giám chế, một trợ lý giám đốc, một giám đốc sản xuất, một giám đốc nghệ thuật, một điều phối viên tại chỗ, giám đốc quản lý, ghi chép tại trường quay, quay phim, ánh sáng, dựng cảnh, tạo mẫu trang phục, đạo cụ, ghi âm, thiết lập, hậu kỳ, hậu cần, chỉnh sửa, vân vân và mây mây…
Vốn lúc đầu, Vương Thạch muốn mời các cựu sinh viên trường cũ của anh ta tham gia cùng. Anh ta cũng đã đến hỏi thăm vài lần nhưng đều bị từ chối. Anh ta chỉ biết than thở lòng người dễ thay đổi, trong lòng anh ta cũng cảm thấy rất hụt hẫng.
Bây giờ “Bầu trời thành phố” nhờ vào Bạch Sương Sương mà nổi lên chỉ sau một đêm, thêm vào đó có sự giúp đỡ bí mật của ‘Áo Tím’. Chắc chắn sẽ thu hút một số nhà sản xuất lớn, mà cho dù là tệ hơn nữa, cứ cho là không có nhà đầu tư lớn nào, anh ta vẫn tin chắc sẽ thu hút được không ít nhân tài từ các học viện Điện ảnh.
Dự đoán của Vương Thạch là đúng, ngay khi tin tuyển dụng đã tạo ra không ít xôn xao trong ngành. Một bộ phim chưa bắt đầu quay, đã thu hút nhiều sự chú ý như vậy giống như một tấm cổ phiếu tiềm năng, bất kỳ ai thông minh hơn một chút đều biết lúc nào phải ra tay. Đặc biệt là đối với một số nghiên cứu sinh. Nếu họ có thể tham gia sản xuất một bộ phim như vậy, bất kể tương lai ra sao dù bộ phim này có nổi tiếng, có thành công hay không, hồ sơ xin việc của họ sẽ đẹp hơn nhiều!
Phải biết rằng, sinh viên chuyên ngành này nếu như không có hai ba năm lăn lộn thực nghiệm, thì không thể có cơ hội đứng ra tự sản xuất tác phẩm của riêng mình. Mà bây giờ cơ hội đã bày ra ngay trước mắt rồi, trái tim non nớt của bọn họ làm sao có thể yên được?
Sau khi trải qua một vòng kiểm tra kiến thức cơ bản và chuyên môn, cuối cùng Vương Thạch giữ lại 100 người.
Hôm nay, anh ta đi đón Dạ Cô Tinh đến tham gia vòng phỏng vấn thứ hai, giúp anh ta đưa ra quyết định cuối cùng.