Mục lục
Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 65: Báo ứng xứng đáng, tra tấn cặn bã


Bóng đêm thê lương, trong căn phòng tối tăm mờ ảo, người đàn ông nhặt quần áo trên mặt đất lên, từ từ mặc từng cái vào, cầm cặp mắt kính lên há miệng hà hơi, lại dùng vạt áo lau khô, nghiêm túc đeo lên, lại là dáng vẻ hào hoa phong nhã, mũ áo chỉnh tề.


Người phụ nữ trần truồng từ trên giường ngồi dậy, kéo chăn bông chỉ đủ che kín làn da trắng như tuyết trước ngực, lại lộ ra toàn bộ phía sau lưng, vết máu loang lổ, xanh xanh tím tím.


“Tại sao?” Ánh mắt người phụ nữ trống rỗng vô hồn, như một con rối không còn chút sự sống.


Động tác bẻ cổ áo của người đàn ông hơi ngưng lại, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lùng, chậm rãi đi tới gần bên giường, đưa tay nắm lấy cằm người phụ nữ, để sát mặt vào: “Theo nhu cầu mỗi bên thôi.”


Ánh mắt Triệu Gia Nam lóe lên vẻ hoảng sợ, tất cả những chuyện vừa rồi đều là ác mộng! Lần đầu tiên của cô ta lại bị phương thức cưỡng hiếp cướp đi, đùa bỡn, nhục nhã, vô cùng dằn vặt, địa ngục cũng chỉ là như thế…


Âu Dương nhìn dáng vẻ hoảng sợ của cô ta, một cảm giác hưng phấn xông thẳng lên đại não, trầm thấp nở nụ cười, âm thanh khàn khàn vang vọng trong căn phòng âm u tăm tối, quỷ dị không nói lên lời, lạnh lẽo âm trầm.


“Thật không ngờ, cô em lại là gái trinh. Thế nào? Anh đây làm cho cô em thoải mái chứ? Có muốn lại tới thêm một lần nữa không, anh bảo đảm sẽ cho cô em được dục tiên dục tử, uyển chuyển lưu luyến?”


Đồng tử Triệu Gia Nam đột nhiên co rụt lại, bàn tay nắm chăn bông kịch liệt run rẩy, toàn thân co rúc lại thành một cục, không ngừng lùi về phía sau, cố gắng rời xa ác ma trước mặt này.


“Sợ à?” Âu Dương đắc ý cười: “Không phải nói mấy con đàn bà đê tiện đều rất thích chuyện này sao? Cô đê tiện như thế, mới làm có một lần, làm sao thỏa mãn được cô?”


“À, tôi biết rồi, cô vẫn là lần thứ nhất, chưa được khai phá, tôi không ngại nhận lấy cái hàng nát như cô, chậm rãi nghiên cứu.”


“A —— a —— câm miệng! Câm miệng! Tên cầm thú này! Anh dám cưỡng bức tôi! Tôi muốn báo cảnh sát! Tôi muốn tố cáo anh!” Triệu Gia Nam rốt cục không chịu đựng được những từ ngữ bẩn thỉu này nữa, bịt tai lại, la lên rít gào.


Mặc cho cô ta suy nghĩ muốn nát óc, cũng nghĩ không ra, mọi chuyện tại sao lại thành như thế này!


Âu Dương thích cô ta, cô ta vẫn luôn biết, cô ta đã từng cảm thấy âm thầm đắc ý, dù sao Âu Dương cũng là học bá thiên tài được công nhận trong ngành vật lý, ngoại hình cũng không kém, được rất nhiều nữ sinh vây quanh.


Thế nhưng, người đuổi theo Triệu Gia Nam cô ta cũng không phải số ít, mà Âu Dương cũng chỉ là một cái lốp xe dự phòng mà thôi.


Ròng rã ba năm, thái độ của cô ta luôn hững hờ không rõ, mà Âu Dương lại biểu hiện không oán không đổi, thề thốt sẽ không thay lòng!


Lần lượt tỏ tình, lại bị cô ta từ chối, nhưng anh ta vẫn kiên nhẫn chung thủy, không phải là cô ta chưa từng thấy cảm động, chỉ là nhà Âu Dương quá nghèo, xách giày cho cô ta cũng không xứng, sao cô ta có thể tự hạ thấp thân phận, yêu đương với một sinh viên đại học nghèo túng như vậy?


Từ xưa tới nay, môn đăng hộ đối, Triệu Gia Nam cô ta từ nhỏ đến lớn cái gì cũng phải tốt nhất, người đàn ông trong tương lai cũng phải là nhân trung long phượng!


Nếu không phải lần này vì muốn đẩy ngã Dạ Cô Tinh, mà vừa vặn Âu Dương lại là thành viên trong tổ thi đấu, cô ta mới chủ động lấy lòng anh ta, để anh ta làm nội ứng bên trong phá hoại!


Làm trao đổi, cô ta cũng phải đồng ý một yêu cầu của Âu Dương.


Đơn giản chính là ở bên cạnh anh ta, làm bạn gái anh ta thôi, Triệu Gia Nam không chút do dự, gật đầu đồng ý, làm bạn gái một ngày cũng là bạn gái, làm bạn gái một giờ đồng hồ cũng là bạn gái, yêu đương thôi mà, không thích thì chia tay, một phút trước là người yêu, một phút sau cũng có thể trở thành người xa lạ.


Nhưng cuối cùng vẫn là cô ta đã quá ngây thơ, quá tự phụ, vạn vạn không ngờ tới, Âu Dương lại cưỡng bức cô ta như vậy!


Khi anh ta đè ép trên người cô ta muốn làm gì thì làm, khi anh ta khiến cho cô ta thương tích khắp người, Triệu Gia Nam không tìm thấy một tia nhu tình trong ánh mắt quen thuộc của người đàn ông này, không thấy được một tia thương tiếc, dường như những lời ngon tiếng ngọt kia, sự tỉ mỉ che chở kia đều là giấc mộng.


Làm con sói đói ngủ đông đã lâu, cởi ra lớp da dê, anh ta sẽ không còn chút tính cách của chú dê non, cắn xé, cướp đoạt, từng bước xâm chiếm, nuốt chửng!


“Tố cáo tôi?” Âu Dương kéo người vào trong lồng ngực, khuôn mặt vặn vẹo: “Được, cô đi tố cáo đi! Cô không sợ khắp thiên hạ đều biết cô chỉ là chiếc giày rách, thì cứ việc đi tố cáo đi. Đến lúc đó, tôi sẽ nói, là cô không biết xấu hổ, bỏ thuốc tôi, cởi sạch quần áo nhào vào lồng ngực tôi, đây là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông, tất cả đều là kiệt tác do cô không biết xấu hổ, là cô không chịu được cô đơn, quyến rũ tôi!”


Bốp ——


“Vô liêm sỉ!”


Bốp bốp ——


Hai cái tát vang lên không chút lưu tình, âm thanh vang lên giòn giã: “Đồ khốn! Lại dám đánh tôi? Hai cái tát này là tôi đang dạy cho cô biết, đừng tưởng rằng mình là nữ thần, cao cao tại thượng, thực ra cô còn bẩn thỉu hơn so với bùn đất! Chạm vào cô tôi còn cảm thấy buồn nôn!”


“Bùn đất? Buồn nôn?” Triệu Gia Nam ánh mắt lộ ra vẻ hận thù, cười gằn không ngừng: “Vậy vừa rôi anh làm cái gì? Làm tình với một bãi bùn nhão? Vậy chẳng phải anh càng đáng ghê tởm hơn?”


Hai mắt Âu Dương đỏ ngầu, nụ cười dữ tợn: “Ha ha…… Vì khiến cho cô càng bẩn thỉu càng thối tha hơn, tôi không ngại tự mình thể nghiệm! Triệu Gia Nam, có thể tự tay đòi lại từ trên người cô, cho dù khiến cho bản thân mình cũng bẩn thỉu hôi thối theo, tôi đây cũng không tiếc!”


“Đòi lại?” Trong mắt Triệu Gia Nam hiện lên một tia nghi ngờ: “Tôi nợ anh cái gì? Đáng giá để anh cố gắng hết sức lực mà phá huỷ tôi?”


Âu Dương cười đến điên cuồng, sự thù hận trong mắt cũng không thèm che giấu, mang theo một loại phẫn nộ muốn hủy thiên diệt địa: “Nghiệp mà cô tạo ra, rồi cũng sẽ có báo ứng! Đồ đê tiện, đi ra lẫn vào, sớm muộn gì cũng phải trả giá!”


“Yêu đương là chuyện của hai người, anh không thể bởi vì tôi không yêu anh, anh lại làm ra loại chuyện không bằng súc sinh này! Trước đây, là chính bản thân anh dính lấy tôi, tôi đuổi anh cũng không chịu đi! Tôi không có trách nghĩa phải chấp nhận tình yêu của anh, càng không có nghĩa vụ phải hồi báo tình yêu của anh!”


Triệu Gia Nam cho rằng, Âu Dương bởi vì yêu không được mà sinh hận, cô ta mập mờ với anh ta ba năm trời, vẫn không nóng không lạnh, cho nên anh ta mới tích oán trong lòng, rồi làm chuyện không bằng cầm thú này với mình!


Âu Dương lại cười càng thêm điên cuồng, đôi mắt đỏ kè pha thêm nồng đậm trào phúng và khinh bỉ, ánh mắt ấy lại như đang nhìn một bãi thịt thối, vô cùng buồn nôn, căm ghét đến mức tận cùng!


“Ha ha ha —— chuyện của hai người? Lúc trước Chu Tử Kiều yêu cô sao? Anh ấy yêu Âu Ly! Vậy mà cô còn không biết xấu hổ mà dán lên, bám chặt lấy, dùng thủ đoạn hèn hạ khiến cho hai người chia tay, vào lúc ấy, sao cô không nói với chính bản thân mình, tình yêu là chuyện của hai người? Cô nói đi——”


Hai cánh tay của người đàn ông như kìm sắt gắt gao đè chặt lại vai cô ta, liên tục đong đưa, hai đôi mắt sung huyết tựa như muốn lòi ra ngoài.


Mà Triệu Gia Nam lại triệt để dại ra, như một bãi bùn nhão, tùy ý người đàn ông xoa tròn dẵm nát, không hề có sức chống đỡ, đánh mất hết thảy ý niệm phản kháng!


Chu Tử Kiều? Âu Ly? Bao nhiêu năm không nghe thấy tên hai người này? Tên của hai người đã chết ——


“Cô mở miệng nói đi? Nói nghe xem năm đó cô đã thấp hèn như thế nào để quyến rũ Chu Tử Kiều, đối phó với Âu Ly độc ác như thế nào! Con mẹ nó cô chính là độc phụ, tiện nhân!”


Bốp bốp ——


Lại là không chút lưu tình vả thêm hai cái tát: “Không phải cô hỏi tôi lí do sao? Được, vậy tôi sẽ nói cho cô biết! Năm đó cũng là bởi vì cô gài bẫy Chu Tử Kiều, lừa gạt cậu ấy lên giường, cậu ấy cảm thấy có lỗi với Âu Ly, trên đường về nhà hồn vía lên mây, bị một chiếc xe nghiền chết, đầu óc nát bấy, không còn ra hình người! Mà hung thủ giết người như cô, cũng không mơ thấy ác mộng sao? Cô thứ xem xem, trên con đường lớn máu chảy đầm đìa, nhuộm đỏ cả con đường, đâu đâu cũng có —— trên mặt, trên tay, trên đùi tất cả đều là máu! À, đúng rồi, còn có óc màu xám trắng, thì ra óc người và óc động vật giống nhau, đều cùng một màu sắc. Tôi biết, cô rất thích ăn não cá, vừa cười, vừa ăn từng miếng óc bên trong đầu cá, mùi vị đó chắc hẳn rất ngon miệng nhỉ?”


“Ọe—— ọe——” Triệu Gia Nam thống khổ bịt miệng mình lại muôn nôn ọe, trán nổi gân xanh, nước mắt chảy xuống như mưa.


Chu Tử Kiều…… Tử Kiều…… Người duy nhất đời này cô ta yêu mà không có được!


Tại sao? Tại sao bản thân cô vô cùng ưu tú, nhưng anh ta lại không hề dao động, lại có tình cảm với Âu Ly vừa nghèo vừa xấu xí kia? Vì sao mặc dù hai người đã ngủ ở trên cùng một cái giường, mặc dù cô ta nói dối anh là hai người đã nảy sinh quan hệ, anh ấy vẫn không chịu chấp nhận? Tại sao cuối cùng lại lựa chọn phương thức khốc liệt như vậy để trả thù cô ta?


Ngày ấy, anh không nói tiếng nào đi ra khách sạn, cô ta ở ngay phía sau, tận mắt thấy một chiếc xe chở hàng lớn nghiền qua thân thể anh, cô ta tận mắt chứng kiến máu liên tục tuôn ra từ trong thân thể anh, óc màu trắng, dòng máu đỏ tươi, ướt đẫm toàn bộ con đường.


Người vây xem không dám tiến lên phía trước, cô ta cũng không dám tiến lên, thậm chí không dám lấy điện thoại ra gọi xe cứu thương, cô ta sợ! Cô ta chưa từng cảm thấy hoảng sợ như vậy!


Cô ta một hơi chạy về nhà, khóa trái mình ở trong phòng, ròng rã một ngày một đêm, chờ lần thứ hai cô ta bước ra, đã có thể bình tĩnh tiếp thu sự thật Chu Tử Kiều bị xe đụng chết.


Cô ta đau đớn, nhưng nhiều hơn đó là cảm giác thở phào nhẹ nhõm, không có ai liên hệ cái chết của Chu Tử Kiều với cô ta, cô ta không cần lo lắng sẽ bị ngồi tù, cũng không cần hổ thẹn, bởi vì hung thủ thực sự giết chết Chu Tử Kiều là tái xế lái xe hàng kia!


Thậm chí cô ta dường như còn có chút khuây khoả, chi ít thì người đàn ông này chết trước mắt mình, cùng cô ta trải qua một đêm cuối cùng, mà không phải là tiện nhân Âu Ly kia!


Bốp ——


Đau đớn kéo suy nghĩ bay xa của Triệu Gia Nam trở về, đồng tử khẽ nhúc nhích.


“Nhớ ra chưa? Ngày xảy ra chuyện, cô bám theo Chu Tử Kiều, mà tôi, lại ở ngay phía sau cô!”


Triệu Gia Nam bỗng dưng trợn to mắt, giọng nói run rẩ: “Anh….. Rốt cuộc anh là ai? Làm sao có thể…… Làm sao có thể……”


Chuyện này xảy ra khi cô ta mới 17 tuôi, khi đó cô còn đang học trung học phổ thông, mà vào đại học cô ta mưới quen biết Âu Dương, sao lại thế……


Âu Dương…… Âu Ly……


Một suy đoán kinh khủng nảy ra trong đầu: “Quan hệ của anh và Âu Ly là như thế nào?”


Âu Dương cười gằn, khuôn mặt tái nhợt, như ác quỷ bò ra từ địa ngục.


“Anh nói đi— nói đi! Anh là gì của Âu Ly? Anh là tới để báo thù, có đúng không? Anh, anh sớm đã có dự mưu!”


“Ha ha ha ——” Âu Dương cười to, ánh mắt đột nhiên sắc bén: “Đúng vậy! Chúc mừng cô, đã tìm được đáp án! Đáng tiếc, không có phần thưởng!”


Tiện tay nhặt lên cái tất trên sàn nhà nhét vào trong miệng cô ta, không để ý cô ta giãy dụa, lấy dây thừng đã chuẩn bị trước ra, kéo tay chân cô giang ra thành hình chữ đại, cột vào thành giường, Âu Dương cười gằn, ung dung thong thả rút thắt lưng ra, dưới ánh mắt hoảng sợ của Triệu Gia Nam, bốp ——


Trên da thịt trắng như tuyết của người phụ nữ, một vết lằn đỏ dữ tợn vắt ngang bụng, Triệu Gia Nam đau đến đầu đầy mồ hôi, toàn thân co giật.


“Cô biết không? Vì ngày này, tôi đã chờ đợi ròng rã mười năm! Mười năm! Vì thay chị gái và anh rể báo thù, tôi mất ăn mất ngủ, cuối cùng thi đậu đại học Bắc Kinh.”


Bốp ——


“Triệu Gia Nam, cô có biết bản thân cô đáng ghê tởm như thế nào không? Ở trước mặt người đàn ông muốn thì đong đưa ỡm ờ, làm như mình đang xấu hổ, mỗi lần nhìn thấy cô tôi đều buồn nôn! Nhưng mà, tôi nhịn được, bởi vì tôi phải luôn tự nói với mình, không nên vội vàng, không nên vội, từng bước từng bước nhìn tiện nhân cô mắc câu! Nhìn tôi dùng mặt nóng đi dán mông lạnh, tôi biết, cô rất đắc ý, có thể đùa bỡn nhiều đàn ông trong lòng bàn tay như vậy, Triệu Gia Nam cô có bản lĩnh, có mị lực nhu thế nào! Thực ra, tôi đây chỉ là cái lốp dự phòng, nhưng một chút cũng không oan ức. Bởi vì, tôi biết, một ngày nào đó những khoản nợ của cô, tôi sẽ tự tay, đòi lại từng khoản một!”


Bốp ——


“Mỗi lần sau khi tỏ tình với cô, tôi đều phải chạy về ký túc xá đánh răng, biết vì sao không? Bởi vì tôi buồn nôn! Cô độc ác như vậy, cho dù dùng hết tất cả những từ ngữ ác độc nhất trong trời đất, cũng không thể nào diễn tả được một phần vạn sự ác độc của cô!”


Bốp ——


Bốp ——


Người phụ nữ trước mắt, người đầy vết máu, so với da thịt trắng như tuyết tạo thành sự chênh lệch rõ ràng, tạo thành một bức tranh có sự đối lập mạnh mẽ kích thích thị giác, người đàn ông ném dây thắt lưng, lấy từ trong túi quần ra một ống tiêm, dưới ánh mắt vô cùng sợ hãi của Triệu Gia Nam, đẩy mạnh vào trong huyết quản của người phụ nữ, sau đó lấy tất thối trong miệng cô ta ra.


“Cứu ——”


Bốp bốp ——


Lại là hai cái bạt tai nữa, khóe miệng Triệu Gia Nam chảy máu, hàm răng cũng bị rơi ra hai cái, hai gò má sưng đỏ, sưng đến mức như bị phù ra.


“Yên tâm, đợi lát nữa là tới lúc cô có thể kêu rồi.” Âu Dương nở nụ cười thâm độc.


“Anh, anh vừa tiêm cái gì cho tôi?”


“Ma tuý.”


Đồng tử Triệu Gia Nam co rút lại, oàn thân giống như bị kim đâm, một luồng tử khí tràn ngập toàn thân, ma tuý, vậy mà lại là ma tuý! Ha ha ha……huỷ rồi, đời này cô ta toàn bộ bị phá huỷ!


Chị gái? Âu Ly con tiện nhân kia lại là chị gái của Âu Dương!


Đã chết rồi còn không chịu yên ổn! Còn để em trai của cô ta tới báo thù? Âu Ly, mày chết cũng xứng đáng! Đáng đời!


Lúc này, Âu Dương lại cười haha: “Ôi chết, tôi nhất thời nói nhầm, dọa sợ bảo bối rồi đúng không? Làm sao tôi lại nỡ tiêm ma tuý cho bảo bối được chứ? Cũng chỉ là chút xuân dược cực mạnh mà thôi, tôi còn chờ mong nhìn thấy dáng vẻ cô sẽ thấp hèn đến mức độ nào cơ mà?”


Lấy máy quay ra, Âu Dương cười tươi rói: “Nào, bảo bối, nhìn vào ống kính đi, em có biết, em xinh đẹp như thế nào không? Xinh đẹp đến mức, khiến cho tôi muốn chia sẻ với toàn bộ thế giới, vẻ đẹp phong tình của em vào giây phút này.”


Triệu Gia Nam kịch liệt lắc đầu, cô ta đã cảm nhận được sự biến hóa của thân thể: “Cút! Tên biến thái này! Biến thái! Aaaa……”


Từ lúc mở máy quay, bắt đầu từ giờ khắc đó, Âu Dương đã không nói nữa, chỉ toàn tâm toàn ý quay phong cảnh tuyệt mỹ trên giường, như một quay phim chuyên nghiệp, ống kính lướt qua từng tấc da thịt trên thân thể người phụ nữ, chăm chú mà nghiêm túc.


Nhìn thấy ống kính đen ngòm kia, Triệu Gia Nam từ đáy lòng dâng lên một cảm giác tuyệt vọng, thì ra, thì ra tất cả những thứ này đều là sớm có dự mưu!


Mà âm mưu này, bắt đầu từ mười năm trước, thì ra, trong bóng tối luôn có một con rắn độc, nhìn chằm chằm vào bản thân, ròng rã mười năm!


Vì để trả thù những chuyện cô ta đã làm với Chu Tử Kiều và Âu Ly trước đó!


Lúc trước…… Lúc trước…… Rõ ràng những ký ức ấy đều đã bị cô ta che giấu ở một nơi rất sâu trong lòng, thỉnh thoảng mở chiếc hộp ra, dư vị chiến thắng lúc trước, Triệu Gia Nam cảm thấy, chỉ có mình mới là người thắng cuối cùng!


Chu Tử Kiều chết, cô ta rất đau lòng, đây là mối tình đầu của cô ta, nam sinh đầu tiên khiến cho cô ta động lòng.


Vì thế, cô ta nhất định phải làm một số thứ, để tế điện đoạn cảm tình này, đúng rồi, con khốn Âu Ly kia chính là tế phẩm tốt nhất!


Cô ta cũng tiến hành thủ đoạn như vậy, một buổi tan học nào đó, cô ta hẹn Âu Ly tới ngọn núi phía sau trường học, kêu một đám lưu manh, mà chính cô thì lại cầm máy quay, cực kỳ ưu nhã quay lại một màn dơ bẩn không thể tả đó!


Sau đó, cô tạo thành đĩa CD, mang tới trước mộ Chu Tử Kiều, dùng một thái độ vô cùng thành kính, đốt cái đĩa CD đặc sắc này cho anh.


Khi đó, cô ta đã nói cái gì?


À, nhớ ra rồi……


“Tử Kiều, Âu Ly thành đại minh tinh rồi! Cô ấy diễn một bộ phim Phượng hiệp quần Long, em mang đến cho anh xem, cũng không uổng một đêm xuân của chúng ta.”


Ngoại trừ đốt đĩa CD cho Chu Tử Kiều, cô còn đăng video lên mạng, để vô số người nhìn thấy một vở kịch dã chiến.


Âu Ly một lần là nổi tiếng!


Triệu Gia Nam thì lại đúng hạn đi học tan học, dáng vẻ vẫn là học sinh ngoan, trong trường học, trong lớp học cuối cùng không thấy Âu Ly đâu cả


Một tuần lễ sau, có người phát hiện Âu Ly ở trước mộ Tử Kiều, cô đã uống thuốc trừ sâu tự sát.


Một vở kịch lớn, cuối cùng cũng hạ màn kết thúc.


Một mảnh núi hoang, hai mộ phần, nằm bên cạnh nhau, năm tháng trôi qua, từ đây bình yên vô sự.


Nhưng mà, thật sự bình yên vô sự sao?


Báo ứng đến rồi, đang đến, không thể tránh khỏi, không thể trốn đi đâu được!


Thiên lý sáng tỏ, không phải không có báo ứng, mà do thời điểm chưa tới mà thôi!


Âu Dương cười cất máy quay cẩn thận, nhặt nhạnh hết tất cả mọi thứ của chính mình, trước khi ra cửa, bước chân hơi ngưng lại, trầm ngâm nháy mắt, lại quay về mở dây thừng trên tay chân Triệu Gia Nam ra.


Không phải vạn bất đắc dĩ, anh ta cũng không muốn gây ra án mạng, mặc dù anh ta rất muốn giết người!


Giết chết con tiện nhân đã hại chết chị gái và anh rể của mình!


Nhưng mà, không vội. Canh phải chậm rãi hầm, thuốc hay phải chậm rãi nấu, người, cũng phải chậm rãi dằn vặt mới thú vị.


Triệu Gia Nam khó khăn giãy dụa toàn thân, toàn thân hiện lên ra một tầng phấn hồng không bình thường, như con tôm sống bên trong lồng hấp, trước khi bị hấp chín, không ngừng mà giãy dụa.


“Âu Dương, tôi sẽ không bỏ qua cho anh…… Tôi muốn báo cảnh sát…… Tôi sẽ tố cáo anh! Khiến cho anh phải ăn cơm tù cả đời!” Triệu Gia Nam cắn chặt hàm răng, từng chữ từng chữ, gian nan mở miệng, đáy mắt tràn ngập vẻ hung tàn, như hắc quả phụ toàn thân mang độc!


“Ha? Cô tố cáo tôi? Tố cáo tôi cái gì? Tình yêu nam nữ, chúng ta đều là người trưởng thành, không phải cô cam tâm tình nguyện sao? Tôi thấy cô hưởng thụ như vậy cơ mà?”


“Là anh bỏ thuốc tôi!”


“Tôi bỏ thuốc? Tôi bỏ thuốc khi nào? Cô cứ việc đi bệnh viện xét nghiệm, loại thuốc này là thành quả nghiên cứu mới nhất của phòng thực nghiệm, cho dù máy móc tiên tiến nhất hiện nay cũng tra không ra, tôi khuyên cô vẫn nên tiết kiệm ít sức lực! Nếu kông, tôi không cẩn thận, đăng cảnh cô tự biên tự diễn lên mạng, đến lúc đó, danh dự của nhà họ Triệu trong giới khoa học sẽ bị hủy trên tay cô.”


“Đê tiện!”


Ánh mắt Âu Dương sắc bén, toát lên vẻ thù hận: “So với những chuyện khi đó cô làm ra với chị gái tôi, đây đã là gì đâu? Triệu Gia Nam, chúng ta, vẫn còn chưa xong đâu! Ha ha ha……”


Chương 66: Lấy mạng đổi mạng, Triệu Gia Nam chết


Âu Dương vừa mới đi tới cửa khách sạn, một chiếc xe đen bóng chậm rãi đi tới bên cạnh anh ta, cửa sổ xe hạ xuống, anh ta đột nhiên nhếch môi, nở một nụ cười trào phúng.


Dạ Cô Tinh ngồi ở ghế sau, mắt nhìn thẳng, trầm giọng mở miệng: “Lên xe.”


Âu Dương kéo cửa xe ở bên khác, ngồi lên xe, Vu Sâm lái xe chạy đi.


Hai bên trái phải, hai người đều trầm mặc, chiếc xe tiến lên.


Một nửa khuôn mặt của Âu Dương ẩn hiện trong bóng tối, nửa kia bị ánh đèn bên trong xe chiếu xuống, có vẻ đen tối không rõ.


“Cô…… biết từ khi nào?” Giọng nói của anh ta trầm thấp, bằng phẳng, không có nỗi hoảng sợ khi bị người khác tóm gáy, cũng không nóng lòng nguỵ biện, chỉ là nâng gọng kính trên sống mũi, ánh mắt hơi sắc bén.


“Từ lúc anh theo bản năng lảng tránh ánh mắt của tôi.”


Khóe môi Âu Dương nhếch lên, nở một bụ cười sáng tỏ: “Tôi cũng đoán được.”


“Vậy tại sao còn muốn trở về?”


“Không có chỗ nào để đi.”


“Trời đất bao la, bản lãnh của anh, không chỉ dừng lại tại đây.”


“Đúng vậy ——” Anh ta thở dài một tiếng, ánh mắt tìm đến phía bên ngoài cửa sổ, ánh sáng lấp lánh, cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ: “Trời đất bao la, nhưng lại chẳng có chốn cho tôi dung thân. Không trốn được, vậy…… không cần phải chạy trốn.”


“Thực ra, bố cục của anh rất cao minh, mọi người cùng nhau xuống lầu ăn cơm trưa, anh cố ý đi cuối cùng, vẫn chưa đóng chặt cửa phòng, sau đó chờ mọi người đi vào thang máy, anh lại giả vờ đau bụng, cần đi nhà vệ sinh, để mọi người đi trước. Anh nhân cơ hội này lẻn vào phòng Kiều Diệp, sau đó trộm đi tất cả tư liệu và USB!”


“Tất cả mọi người đều cho rằng thời gian gây án là trong khoảng thời gian ăn trưa. Nhưng thực ra, trước khi ăn cơm trưa, tư liệu đã bị anh lấy đi rồi.”


“Ha ha……” Âu Dương lại há miệng cười lớn, âm thanh nặng nề: “Cô dễ dàng như vậy đã đoán được toàn bộ quá trình, vậy còn tính là cao minh sao?”


Lạnh nhạt nhếch môi lên, Dạ Cô Tinh nhìn thẳng về phía trước: “Điều này cũng không phải là tôi đoán.”


Âu Dương sững sờ.


“Mắt thấy là thật.”


“Không thể! Camera của khách sạn đã sớm bị hỏng rồi, căn bản không quay được tầng năm!”


“Camera khách sạn bị hỏng, nhưng camera của khách sạn bên cạnh, tòa nhà văn phòng cũng không bị hư.”


Ánh mắt Âu Dương bất định, cảm xúc phức tạp đan xen nhau hiện lên, xoắn xuýt quấn quanh, cuối cùng biến thành một vũng nước chết yên ả tĩnh lặng: “Không hổ là đội trưởng, cô là người phụ nữ thứ hai mà tôi bội phục.”


“Thứ hai?” Dạ Cô Tinh nhíu mày, hỏi ngược lại, giọng nói mang theo hứng thú nồng đậm, không như hùng hổ doạ người, ngược lại tùy ý như đang nói chuyện phiếm việc nhà.


Cười lạnh: “Còn có một người—— Triệu Gia Nam!”


Tiện nhân làm cho anh ta tan cửa nát nhà, giết người không thấy máu, cõi đời này còn ai có thể cao minh hơn cô ta?


Anh rể Chu Tử Kiều chết, là tai nạn giao thông bất ngờ, mà lời Triệu Gia Nam nói cũng chỉ là lời nói dối, không biết xấu hổ mà quyến rũ người đàn ông mà thôi, Chị gái Âu Ly chết, là tự sát, mà Triệu Gia Nam làm những chuyện dơ bẩn với chị ấy, cũng theo cái chết của chị ấy không có đối chứng!


Hai sinh mệnh trẻ tuổi, mà chính anh ta cũng trong một đêm cửa nát nhà tan, tất cả những thứ này, đều là do Triệu Gia Nam hại!


Anh ta đã từng, quỳ gối trước mộ phần chị gái, anh rể, dùng máu tươi tế lễ, xin thề với trời, sẽ khiến cho Triệu Gia Nam nợ máu phải trả bằng máu!


Dạ Cô Tinh không lên tiếng nữa, cô đã xem qua tài liệu, cũng đã biết những gì xảy ra trong cuộc đời thời niên thiếu của Âu Dương, rốt cuộc đã trải qua cái gì.


Ý nghĩa của những lời này, cô hiểu, vì thế không hỏi thêm nữa.


Đối với con người Triệu Gia Nam, Âu Dương đã căm thù đến tận xương tuỷ, cô rất khó tưởng tượng, trước kia một thiếu niên mười mấy tuổi, làm sao có thể gánh trên vai huyết hận, ẩn nhẫn không phát tiết, nhiều năm ngủ đông, dựa vào thực lực của chính mình để tiến vào đại học Bắc Kinh, từng bước từng bước tiếp cận mục tiêu báo thù.


Khúm núm, giả ý xu nịnh, anh ta rốt cuộc đã phí bao nhiêu tâm tư và thời gian ở trên người Triệu Gia Nam?


Động tâm nhẫn tính, phải chịu đựng và có nghị lực tới bực này, khiến cho Dạ Cô Tinh không khỏi lau mắt mà nhìn!


Triệu Gia Nam đời này, có thể chịu thiệt thòi ở trên tay Âu Dương, cũng không uổng cô ta dạo quanh đời này một vòng!


Chí ít, có người, dùng hết tất cả, bao gồm cả sinh mệnh, tiền đồ để đánh đổi, muốn đẩy cô ta vào chỗ chết!


So với những kẻ bừa bãi vô danh, không có tiếng tăm gì, Triệu Gia Nam đời này có thể bị người khác ghi nhớ như vậy, coi như cũng—— không, tầm, thường!


“Muốn đưa tôi tới cục cảnh sát sao?” Âu Dương cười hỏi.


Vào lúc này, còn có thể cười được, nói rõ anh ta đã không còn để ý, quan tâm tới cái gì.


“Trước khi đi cục cảnh sát, tôi có thể nhờ cô một chuyện không?”


Dạ Cô Tinh không tỏ ý kiến.


Anh ta cười cợt, đối với thái độ lãnh đạm của Dạ Cô Tinh không để ý lắm, móc ra máy quay trong túi, mở miệng: “Giúp tôi phát tán cái này lên mạng.” Trong mắt lộ ra từng tia sáng tàn nhẫn, không sai, anh ta chính là muốn khiến cho Triệu Gia Nam phải chịu đựng gấp bội nỗi đau mà chị gái anh ta đã phải chịu đựng năm đó!


Lấy đạo của người trả lại cho người, thiên lý rõ ràng, báo ứng xác đáng!


“Nếu như tôi không đồng ý, anh sẽ làm thế nào?” Dạ Cô Tinh đột nhiên nghiêng đầu, mắt sáng như đuốc, thẳng tắp bắn về phía Âu Dương đang ngồi một bên.


Âu Dương chưa từng thấy ánh mắt sắc bén như thế từ trên người một cô gái, lạnh lùng sắc sảo, giống như làn sương lạnh dưới ánh trăng, dần thấm vào lạnh buốt cơ thể, cắt da cắt thịt.


Dựa vào một hơi ngạo khí và sức lực, lúc này, anh ta không né tránh, ngẩng đầu đối diện, bốn mắt nhìn thẳng vào nhau, một khắc đó, Dạ Cô Tinh phảng phất cảm nhận được hơi thở cay đắng của linh hồn, tuyệt vọng đến liều lĩnh, đấu đá lung tung, bất chấp hậu quả.


Âu Dương nói: “Ta sẽ lấy sinh mệnh này đánh cược.”


Nếu như Dạ Cô Tinh không đồng ý, cho dù anh ta dùng hết một hơi cuối cùng, cũng sẽ tính từng món nợ, từng cái từng cái đòi lại từ trên người Triệu Gia Nam!


Dạ Cô Tinh bỗng dưng nở nụ cười, hời hợt dời ánh mắt: “Yên tâm. Tôi không phải người tốt.”


Không phải người tốt, sẽ không tìm đường chết mà đảm nhiệm sứ giả chính nghĩa, càng sẽ không đưa người vào cục cảnh sát.


Ánh mắt Âu Dương đột nhiên trở nên không xác định, mơ màng chớp chớp mắt, thử thăm dò mở miệng: “Vậy thì…..”


Cô nhếch môi nở nụ cười: “Tôi muốn làm một vụ giao dịch với anh.”


Âu Dương nhíu lông mày, theo bản năng nâng gọng kính, đây là động tác vô thức mà anh làm ra khi căng thẳng hoặc là đang xoắn xuýt.


“Có ý gì?”


“Một mạng đổi một mạng.”


Trầm ngâm trong giây lát: “Tôi không hiểu ý của……”


Đúng lúc này, xe chậm rãi ngừng lại.


“Đến rồi.” Vu Sâm trầm thấp mở miệng, âm thanh lạnh lùng.


Dạ Cô Tinh đẩy cửa xe ra, Âu Dương thấy thế cũng xuống xe theo.


Một mảnh núi hoang, bóng đêm thê lương, sương mù lạnh lẽo tăng thêm vẻ âm u buồn bã, khiến người khác phản ứng đầu tiên là liên tưởng đến vùng đất hoang vu, hiện trường chôn xác!


Mà sự thực, cũng đúng là như vậy.


Sau khi ba người xuống xe không tới một phút, một chiếc xe thương vụ thông thường chậm rãi chạy gần, cuối cùng vững vàng dừng lại ở phía sau chiếc Mercedes.


Cửa xe mở ra, một tên người đàn ông to cao kéo xuống một người bị trói từ trong xe ra, hai đồng tử của Âu Dương co rụt lại, bỗng dưng trợn to mắt, ánh mắt hoảng sợ thẳng tắp nhìn về phía Dạ Cô Tinh.


Người bị trói kia chính là Triệu Gia Nam!


Giờ khắc này, toàn thân cô ta vết đỏ loang lổ, trên da thịt trắng nõn là những vết xanh tím chằng chịt, lại bị dây thừng trói lại hai tay hai chân, trên miệng bị dán băng keo đen, chặn lại tất cả những lời chửi rủa trong miệng, chỉ lộ ra một đôi mắt xấu hổ, giận dữ.


Dạ Cô Tinh liếc mắt ra hiệu, người đàn ông xé miếng băng keo đen trên miệng cô ta.


“Được lắm—— thì ra là hai con chó chúng mày cấu kết với nhau! Âu Dương, anh là ma quỷ, vậy mà cùng với Dạ Cô Tinh con điếm này……”


Bốp ——


“Miệng sạch sẽ chút!” Một người tát mạnh một cái, máu từ trong miệng Triệu Gia Nam phun ra, so với cái tát trước đó của Âu Dương căn bản một trời một đất, cái tát đó là hàng thật giá thật, lực cánh tay kinh người, cho dù chỉ là một cái tát, cũng vang dội giòn giã hơn người bình thường.


Âu Dương nhíu mày một cái, không hề nhìn Triệu Gia Nam một chút, cảnh giác nhìn về phía Dạ Cô Tinh: “Cô muốn làm cái gì?”


“Giao dịch.”


“Nội dung?”


“Tôi cho anh mạng của Triệu Gia Nam, mà anh, phải dùng mạng của mình để đổi.”


“Nếu như, tôi cũng không muốn giết cô ta thì sao?”


Cô chậm rãi nở nụ cười: “Không, anh muốn, anh rất muốn giết Triệu Gia Nam để báo thú cho Âu Ly, nhưng khi con người đối mặt với tử vong, đều sẽ khiếp đảm, sẽ ích kỷ, anh cũng không ngoại lệ. Âu Dương, không cần phủ nhận, anh sợ chết, anh muốn sống sót, muốn dựa vào bản lĩnh của mình mở ra một thế giới, cho dù phải vào ngục, cũng tuyệt đối không muốn bị phạm vào tội giết người, bởi vì, anh vươn mình, anh không muốn chết, cũng không muốn cả đời ở trong tù, âu sầu thất bại.”


Âu Dương biến sắc, mà Dạ Cô Tinh, vẫn tiếp tục nói: “Vì thế, trước khi rời đi anh mới mở trói cho Triệu Gia Nam, anh cũng không muốn gây ra án mạng mà phá huỷ hoàn toàn bản thân mình!”


“Im miệng! Đừng có tự cho là đúng!” Âu Dương nhìn về phía Dạ Cô Tinh, gần như rít gào lên.


Vu Sâm anh chóng rút súng, dí vào trán Âu Dương: “Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”


Âu Dương lúc này mới phản ứng được, Dạ Cô Tinh cũng không phải đang nói đùa, nhìn cây súng đen bóng lạnh lẽo trên trán, xúc cảm nòng súng lạnh băng đâm thẳng vào tim, anh ta không nghi ngờ chút nào, người phụ nữ trước mắt này đúng là có năng lực giết mình, đương nhiên, cũng có thể giải quyết Triệu Gia Nam!


“Tôi được lợi gì?”


Giết một người, rất dễ dàng, nếu như không để ý đến sinh tử bản thân, anh ta có thể lựa chọn đồng quy vu tận với Triệu Gia Nam, nhưng mà, anh ta không muốn bị bắn chết, hoặc là bị giam cầm cả đời, không sai, những điều Dạ Cô Tinh nói đều đúng, nỗi sầu lo nơi sâu xa nhất trong đáy lòng bị một người vạch trần dưới ánh mặt trời, không chỗ che thân, phản ứng đầu tiên là thẹn quá thành giận, nhưng rất nhanh anh ta đã tỉnh táo lại.


Anh ta phải phải sống, sau khi trừng trị tội nhân, giúp chị gái lấy lại công đạo, anh ta muốn tiếp tục sống sót!


Mạng của anh ta đắt giá hơn nhiều so với Triệu Gia Nam, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, anh ta không muốn ngọc nát đá tan!


Dạ Cô Tinh vẫn cười, cô thưởng thức người biết tiếc mạng, không phải tham sống sợ chết, mà cái chết của mình phải đạt được một điều gì đó, vì loại cặn bã như Triệu Gia Nam mà uổng phí tính mạng, tính toán như thế nào cũng là một vụ mua bán lõ vốn, người thông minh sẽ không làm, hiển nhiên, Âu Dương không ngốc.


“Tôi có thể đưa Triệu Gia Nam giao cho anh xử lý, giết hay là lưu lại, đều do anh quyết định, nhưng, từ nay về sau, vận mệnh của anh, là do tôi quyết định!”


Âu Dương nhíu mày, sắc mặt bất định.


“Yên tâm, tôi không phải là phần tử khủng bố, sẽ không để anh đi làm bom thịt tập kích khủng bố tòa nhà, cũng sẽ không bán anh vào ‘lầu xanh’ lấy sắc hầu người đâu, thứ tôi cần chính là kiến thức chuyên ngành của anh, vật, lý, học!”


“Nhưng mà tôi đang học Công trình vật lý.” Âu Dương hai tay mở ra, nói ra chuyện mọi người đều biết.


“Nhưng kiến thức vật lý hạt nhân của anh, không hề kém hơn kiến thức công trình vật lý, thậm chí có thể nói, vượt qua xa, đặc biệt là —— phương diện hỏa dược!”


Sắc mặt Âu Dương đột nhiên đại biến, hoảng sợ trừng mắt nhìn Dạ Cô Tinh: “Cô——”


“Không cần kinh ngạc, chuyện của anh tôi chỉ cần điều tra là có thể biết được rõ ràng.” Dạ Cô Tinh không thể không thừa nhận, Âu Dương người này đúng là có chút can đảm, chỉ bằng vào thiên phú về phương diện vật lý, một mình có thể điều phối thuốc nổ, bán ra giá cao cho một số bang phái không có được phương pháp điều chế thuốc nổ, dúng việc đó để mưu sinh, mới sống được đến nay!


Hiện nay, phòng thực nghiệm vũ khí đã hoàn thành, đang dần dần hoàn thiện, chỉ dựa vào hai người Tiền Kỳ Bân và Tề Dục, thế đơn lực bạc, một số thời khắc, tư duy không tới, rất dễ để nghiên cứu đi vào góc chết, tốn thời gian mất công sức, bây giờ, cần bơm vào huyết dịch mới cho phòng thực nghiệm, mà Âu Dương chính là ứng cử viên thích hợp nhất.


Chuyên ngành công trình vật lý, chuyên ngành vật lý hạt nhân, còn nghiên cứu hỏa dược nghiệp dư, súng ống, dùng một mạng nát bét của Triệu Gia Nam, đổi lấy một nhân tài như vậy, tuyệt đối đáng giá!


“Được! Tôi đồng ý!”


Nụ cười trên khóe môi Dạ Cô Tinh càng sâu, nhìn về Vu Sâm khẽ vuốt cằm.


Vu Sâm lĩnh hội ý của cô, thu hồi súng, khoát tay với người đàn ông kia, anh ta rút ra một cái súng hãm thanh, nhét nó vào tay Âu Dương.


“Không cần dạy anh cách sử dụng chứ?” Dạ Cô Tinh cười nhạt mở miệng.


“Không cần.” Cầm súng lên, anh ta từng bước từng bước đi về phía Triệu Gia Nam, chính người phụ nữ này đã hại chết chị gái, cũng gián tiếp hại chết cha mẹ anh ta!


Không thể tha thứ! Tội không thể tha!


Triệu Gia Nam điên cuồng lắc đầu, liên tục lùi về phía sau, đất cát ma sát trên da thịt mềm mại, hai gò má sưng đỏ, căn bản không nói ra được một câu rõ ràng, chỉ biết ú a ú ớ kêu loạn, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, dường như linh hồn bị dìm trong đầm nước.


Cô ta nghe thấy rõ ràng toàn bộ giao dịch của Dạ Cô Tinh và Âu Dương, cho dù cô ta đã suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra, rốt cuộc Dạ Cô Tinh là ai, một sinh viên đại học, có bảo vệ mang theo súng, có thể hời hợt nói lấy tính mạng người khác!


Thời khắc này, Triệu Gia Nam mới kinh ngạc phát hiện, bất luận Dạ Cô Tinh, hay là Âu Dương, hai người đó cô ta đều không trêu chọc nổi!


Vừa bắt đầu, cô ta đã sai rồi!


Lại càng không nên cố chấp đuổi tới phương Nam, nói khoác không biết ngượng muốn ngáng chân Dạ Cô Tinh!


Cô ta chính là con thiêu thân tự lao đầu vào lửa—— tự diệt vong!


Âu Dương chậm rãi giơ súng, hai mắt bị sự thù hận tàn phá, vẻ hung ác đột nhiên hiện ra: “Triệu Gia Nam, cô đến địa ngục xưng tội với chị gái, anh rể của tôi đi——”


Phịch ——


Không có âm thanh kinh thiên động địa, thậm chí ngay cả một tiếng hồi âm cũng không có, súng có gắn ống giảm thanh nên chỉ vang lên tiếng đạn ghim vào da thịt phịch một cái, Triệu Gia Nam trợn to mắt, chậm rãi ngã xuống đất, chết không nhắm mắt, giữa trán có một vệt đỏ sẫm, máu tươi tràn ra, từ từ chảy xuống mặt.


Âu Dương đột nhiên cầm súng chuyển sang phía Dạ Cô Tinh, dưới ánh mắt cảnh giác của Vu Sâm, chậm rãi quỳ xuống đất: “Từ nay về sau, mạng của Âu Dương, thuộc về cô chủ, núi đao biển lửa, nguyện không chối từ!”


Người đàn ông kéo xác của Triệu Gia Nam lên xe, cung kính gật đầu với Vu Sâm, được ánh mắt cho phép của Vu Sâm, lúc này mới khởi động động cơ, nhanh chóng chạy đi.


Dạ Cô Tinh nhìn người đang quỳ trước mặt mình: “Anh vẫn là anh, nhân tài của công trình vật lý đại học Bắc Kinh, thành viên trong đội thi đấu. Tất cả mọi thứ, đều như cũ, anh không cần thay đổi gì cả.”


Trước khi lên xe, động tác Dạ Cô Tinh đột nhiên dừng lại rồi nói: “Trở lại tập hợp mọi người, ngày mai sắp xếp tất cả tư liệu sẽ dùng tới, sáng sớm ngày mai, tất cả mọi người chuẩn bị tiến vào phòng thực nghiệm. Lúc tôi không có mặt, đoàn đội giao do anh phụ trách, cần phải giành được chiến thắng trong cuộc thi lần này.”


“Vâng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK