Mục lục
Chiến Long Vô Song - Trần Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 268: Một bước đá ra, long trời lở đất




Tưởng Thiên Hổ vừa dứt lời, hai tên côn đồ đứng gần Trần Ninh nhất đã lập tức xông về phía Trần Ninh và Tổng Sính Đình.



Một tên muốn kéo cánh tay Tống Sính Đình, một tên khác giơ dao găm lên và đâm về phía Trần Ninh.



Trần Ninh nhấc chân, đá hai phát nhanh như chớp.



Bịch bịch hai tiếng, hai tên đồng thời bay ra ngoài. Một tên đụng ngã giá áo, một tên khác đập vào trên vách tường, sau đó từ từ trượt xuống.



Cả hai đều bị gãy xương sườn, miệng phun ra máu.



Tưởng Thiên Hổ thấy thế, con ngươi hơi co lại và kinh ngạc nói: "Giỏi thật, chẳng trách không sợ gì, hóa ra là có chút bản lĩnh. Mọi người cùng lên đi."



Tưởng Thiên Hổ vừa dứt lời, đám côn đồ bên cạnh gã nhào về phía Trần Ninh giống như đàn sói vồ mồi.



Trần Ninh kéo tay Tống Sính Đình chậm rãi đi về phía trước như đôi tình nhân đang đi dạo.



Anh tiện tay vung cái thước dẻo trong tay lên.



Bốp!



Cái thước dẻo chỉ rộng bằng ngón út quất vào trên mặt một tên côn đồ với lực mạnh không thua gì roi thép.



Mặt tên côn đồ bị đánh cho da tróc thịt bong, máu bắn ra, hắn lập tức kêu thảm và ngã xuống.



Lại một côn đồ khác xông lên, giơ con dao phay chém về phía Trần Ninh.



Nhưng con dao phay của hắn còn chưa hạ xuống, thước mềm trong tay Trần Ninh đã vào một cái, quấn lấy cánh tay hắn.



Trần Ninh vung tay lên, tên côn đồ này đã bị quăng ra ngoài, còn đụng ngã mấy tên đồng bọn.



Mỗi lần Trần Ninh bước một bước, nhất định sẽ có một đối thủ kêu thảm và ngã xuống, không chết cũng trở thành kẻ tàn phế.



Một bước giết một người trong truyền thuyết chắc hẳn cũng chỉ có vậy.



Mấy tên côn đồ còn lại nhìn thấy đều cảm giác tim mình giá lạnh, không dám xông lên nữa.



Chúng đồng loạt nhìn về phía đại ca của mình, Tưởng Thiên Hổ.



Tưởng Thiên Hổ cũng chấn động trước bản lĩnh và khí thế của Trần Ninh. Trần Ninh không chỉ có bản lĩnh lợi hại, hơn nữa còn vô cùng bình tĩnh.



Anh bình tĩnh đến mức dường như không hề để ý tới đám người trước mặt, chỉ muốn đi qua, dặn người đặt may hai bộ quần áo mà thôi.



Anh thờ ơ đá văng những chướng ngại vật chặn đường.



Cả đời Tưởng Thiên Hổ đã trải qua trăm trận chém giết, đối thủ bị gã giết chết cũng hơn trăm người, được dân xã hội đen gọi là Chém Trăm Người.



Nhưng đối mặt với Trần Ninh như vậy, lần đầu tiên gã cảm thấy không tự tin.



Chẳng qua ông hai đã căn dặn gã phải đưa Trần Ninh về, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể.



Tưởng Thiên Hổ tức giận hét lên một tiếng để tăng cao khí thế, sau đó cầm một con dao găm và hung hăng lao về phía Trần Ninh như hổ bay trên trời.



Trần Ninh nhấc chân đá một phát long trời lở đất.



Bich!



Chân Trần Ninh đã trúng ngực của Tưởng Thiên Hổ, gã bay ra ngoài, đập mạnh xuống trước mặt thợ may Lỗ Đại Hải.



Ngực gã lõm xuống, rõ ràng xương ngực đều bị đá nát.



Gã phun ra một ngụm máu, hoảng sợ nhìn Trần Ninh, không thể nào hiểu được trên thế giới lại có người lợi hại như thế.



Thợ may Lỗ cũng hoảng sợ nhìn Trần Ninh, nghĩ thầm: Oa, bản lĩnh của cậu Trần này lợi hại như vậy, chắc hẳn còn lợi hại hơn cả các võ sĩ quyền anh trong Đấu trường quyền anh ở chợ đen Trung Hải?



Trần Ninh và Tổng Sính Đình đi tới trước mặt thợ may Lỗ, nhìn khắp nơi bừa bãi ngôn ngang, lại nhìn Tưởng Thiên Hổ.



Tưởng Thiên Hổ thấy Trần Ninh nhìn mình thì lập tức sợ đến tái mặt, trong mắt đầy tuyệt vọng, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Xong rồi, cậu ta sắp giết mình rồi!



Trần Ninh lại thản nhiên nói: "Làm phiền anh dựng cái ghế lên giúp tôi."



Tưởng Thiên Hổ sửng sốt, sau đó nhìn hai cái ghế bị đổ bên cạnh.



Gã không để ý tới đau đớn dữ dội ở ngực, cố giãy giụa, đầu đầy mồ hôi nói: "Dạ dạ dạ, tôi dựng lại đây, tôi dựng lại đây..."



Tưởng Thiên Hổ cố chịu đau, dựng cái ghế bị đổ lên.



Đầu gã đầy mồ hôi lạnh, gương mặt nhăn nhó vì quá đau.



Nhưng gã vẫn cố nhịn, không dám rên câu nào, chỉ sợ mình có bất kỳ động tác nhỏ nào làm Trần Ninh bất mãn, sẽ bị anh giết chết.



Trần Ninh mỉm cười nói với Lỗ Đại Hải: "Thợ may Lỗ, anh dựa theo dáng người mẫu tiêu chuẩn cao một mét bảy lăm để may cho vợ tôi hai bộ công sở, không thành vấn đề chứ?" Ủng hộ web t a m l i n h bạn nhé!!!



Thợ may Lỗ lấy lại tinh thần, vội vàng nói không thành vấn đề.



Sau đó anh ta nhận năm nghìn tiền đặt cọc của Trần Ninh và viết biên lai cho anh.



Anh ta nói sau nửa tháng sẽ làm xong, bảo Trần Ninh đến lúc đó lại tới lấy đồ.



Trần Ninh đưa biên lai cho Tổng Sính Đình cất, sau đó hai người xoay người rời đi.



Bản thân Tướng Thiên Hổ bị thương nặng, thấy sát thần Trần Ninh này cuối cùng sắp đi.



Lúc này gã mới bớt căng thẳng. Gã rất sợ Trần Ninh sẽ tiện tay bóp chết mình.



Nhưng gã vừa yên tâm một chút, Trần Ninh đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía gã với ánh mắt lãnh đạm.



dò?" Trái tim gã lập tức muốn vọt lên tới cổ họng, gã run giọng nói: "Cậu Trần, cậu còn có gì dặn



Trần Ninh lạnh lùng nói: "Hôm nay là hạn cuối trong lệnh cưỡng chế nhà họ Chúc lui về ở ẩn. của tôi. Nếu nhà họ Chúc muốn bình yên vô sự lui về ở ẩn, hãy bảo Chúc Thừa Dương tự



mình đến, quỳ xuống xin tha. Nếu không, sau này nhà họ Chúc các người sẽ trở thành quá khứ"



Trần Ninh nói xong lại dẫn theo Tổng Sính Đình rời đi.



- -----------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK