Tắt cả mọi người giống như ong vỡ tổ lao đến chỗ Trần Ninh.
Trong lòng Levi’s có hơi hối hận, bình thường ông ta có quy định, tiến vào đại sảnh phòng hội nghị, không cho phép bắt kỳ ai mang vũ khí vào.
Nếu không, bọn họ những tên sát thủ tinh thông vũ khí nóng này, có súng ở trên tay, lúc này đối phó với Trần Ninh, chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ tiếc!
Bây giờ chỉ có thể liều mạng!
Những tên tướng mạnh, binh lính điên cuồng của Levis, mặc dù không mang theo súng ống, nhưng trên người mỗi người đều có chủy thủ hoặc những loại vũ khí như khớp ngón tay bằng sắt, bọn họ như một đám mãnh thú, gầm thét phóng đến Trần Ninh.
Muốn dựa vào ưu thế về số lượng, để bắt lấy Trần Ninh.
Điển Chử và Tần Tước trăm miệng một lời: “Bảo hộ Thiếu soái!”
Hai người bọn họ và Bát Hỗ Vệ, cùng nhau giết ra ngoài, chặn đường kẻ thủ.
Nhưng, bởi vì nhân số của địch nhân vô cùng đông đảo, cho nên có rất nhiều người, trực tiếp vòng qua đám người Tần Tước, Điển Chử nhào về phía Trần Ninh.
Trần Ninh nhìn thấy có mười máy người tới gần, anh nâng chân phải lên, đạp thật mạnh xuống đất.
Àm ầm!
Mặt đất rạn nứt, một luồng khí từ dưới chân Trần Ninh khuếch tán ra phía ngoài, quét sạch những tên đang xông đến kia.
Hơn mười tên đấy trực tiếp bị luồng sóng dưới chân anh hất bay…
Nhất Cước Kinh Thiềm!
Một chiêu chiến kỹ này của Trần Ninh, lại khiến cho gân mắt của Levi’s giật lên liên tục.
Năm đó Levi’s ông ta từ trong mười nghìn đứa trẻ trổ hết tài năng, trở thành sát thủ mạnh nhất của khóa học.
Từ lúc ông ta xuất đạo đến nay, cũng chưa bao giờ gặp phải đối thủ.
Nhưng bây giờ đối mặt với Trần Ninh, toàn thân ông ta kéo căng như lò xo, mỗi một khối cơ bắp trên thân thể bắp đều đang kéo căng, mỗi một tế bào đều đang thiêu đốt, ông ta biết đây là đối thủ mạnh nhất mà ông ta từng gặp.
Nhưng mà, ông ta rất có kiên nhẫn, vẫn luôn không vội vã xuất thủ.
Ông ta thà hy sinh tính mạng của thuộc hạ đắc lực, để tiêu hao thêm chút thể lực của Trần Ninh, gia tăng phần thắng cho ông ta.
Trần Ninh lại không muốn lãng phí thời gian với những tên binh tôm tướng tép này, ánh mắt của anh nhìn về phía Levi’s, trầm mặt, bước nhanh về phía hắn.
“YaI”
Một thiên sứ dáng người cường tráng, rồng giận xông lên, một quyền vung hướng Trần Ninh.
Trần Ninh nâng tay trái lên, dùng lòng bàn tay tiếp được nắm đắm của đối phương, sau đó năm ngón tay dùng sức, rắc một tiếng bẻ gãy cổ tay đối phương.
“Hựt”
Tên thiên sứ này vừa phát ra tiếng kêu thảm.
Quyền phải của Trần Ninh liền gào thét lao đến, giống như búa lớn đập vào đá vậy, lại giống như dùng rìu chặt củi.
Àm!
Nắm đấm của Trần Ninh mạnh mẽ đập vào mặt của tên thiên sứ đó, nện đến nỗi xương mặt của đối phương nát thành mảnh vụn, tiếng kêu thảm thiết cũng im bặt lại.
Vút!
Vút!
Lại có hai người trong Cửu Đại Thiên Sứ giết đến.
Là một tên đàn ông tóc vàng, và một tên người da đen tóc xoăn.
Người đàn ông tóc vàng một đắm đắm trúng lồng ngực Trần Ninh!
Tên da đen tóc xoăn lại đá một cước vào phía sau lưng Trần Ninh!
Bộp bộp, hai tiếng tiếng vang nặng nề gần như đồng thời vang lên.
Hai người đàn ông tóc vàng và người da đen tóc xoăn, công kích thành công, lúc đầu mặt mũi đều tràn đầy ngạc nhiên vui mừng, nhưng khi quyền và cước của bọn họ rơi xuống trên người Trần Ninh, bọn họ liền phát hiện không được không đúng.
Bởi vì quyền cước của bọn họ, lại giống như đánh vào tắm thép vậy.
Khóe miệng Trần Ninh cười lạnh, trên người đột nhiên phóng ra một cỗ lực lượng.
Răng rắc!
Răng rắc!
Tay phải của người đàn ông tóc vàng và chân phải của người da đen tóc xoăn, trực tiếp bị lực lượng kinh khủng truyền từ luồng khí trên người Trần Ninh bắn ngược lại, mạnh mẽ chắn gãy tay chân của bọn họ.
Hai người đều là kêu thảm lui lại.