Trần Ninh có chút quan tâm nhìn John, dường như nghĩ đến cải gi đó nhản nhạt hỏi: “Lục Dực Thiên Sử, Edward trước đãy ở Ưng quốc có quan hệ gì với Tứ Hoàng các người?”
John nghe vậy mặt lộ ra vè hoài nghi, trầm giọng nói: “Edward chính lả sư phụ của bốn người chúng tôi, bốn người chúng tôi là do ông ấy đích thân bồi luyện.”
“Sao anh lại biết sư phụ của chúng tôi, sao anh đột nhiên lại nhắc tới ông ấy?”
Thì ra Edward là sư phụ của Tứ Hoàng.
Ngoài ra, ba nảm trước Edward liên hợp cùng cao thủ tám nước tạo thành một liên quân, bí
mật xâm nhập vào Bắc Cảnh Hoa Hạ, định hành động bất chính với thiếu tướng Bắc Cảnh.
Nhưng đáng tiếc là, Edward đã mất mạng ở trong chiến trưởng và trờ thành vong hồn dưới đao của thiếu tướng Bắc Cảnh, ngay cả thi thề cũng bị mục rữa ờ Bắc Cảnh.
Lúc này nghe Trần Ninh nhắc đến sư phụ minh thì có chút kinh ngạc.
Trần Ninh cười nhẹ nói: “Không có gi, chỉ tùy tiện hỏi thôi.”
John mơ hồ cảm thấy Trần Ninh và sư phụ có chuyện gì đó, hoặc là Trần Ninh từng nghe đến tên của sư phụ mình.
Tên Edward năm đó nồi tiếng khắp thế giới, Trần Ninh từng nghe đến tên sư phụ cũng
không cỏ gi lạ cả.
John hù’ lạnh nói: “Nếu như anh đã biết đến tên của sư phụ tôi vậy thi chết dưới kiếm của tôi cũng coi như là vinh hạnh của anh, rút kiếm ra đi.”
Trần Ninh nhge vậy, khóe miệng liền nhếch lẽn lộ ra nụ cười đùa: ‘Vậy được, tỏi muốn xem xem, Edward hèn mọn mà nhát gan thì thực lực của đồ đệ ông ta thế nào?”
Thi ra thực lực của Edward không tằm thường nhưng tính cách giảo hoạt thâm hiểm.”
Nâm đó trong lúc chiến đấu, không tấn công thành công Trần Ninh lại bị Trần Ninh phản đòn giết chết, vì vậy Trần Ninh căn bản không có để tên cường giả châu Âu này vào trong mắt, thậm chí lúc này còn có chút kinh thường.
John nghe thấy lời nói của Trằn Ninh thi cả người tức đến bốc khỏi, tức giận nói: “Dám xúc phạm sư phụ tôi, đi chết đi!”
Hắn ta nói xong liền động thản người, rút thanh kiếm ở eo ra, nhanh như chớp lao về phía Trằn Ninh.
Trần Ninh nhẹ nhàng cúi đầu tránh mũi kiếm.
John hừ một tiếng, cồ tay khẽ động một lần nữa xoay kiếm hướng về Trần Ninh.
Trằn Ninh không rút kiếm mà duỗi tay ra đánh, thanh kiếm trong tay John ngay lập tức vỡ vụn ra.
Cái gì? Đồng tử hắn ta mờ lớn, mặt tràn đầy vẻ không tin, ngay đến sư phụ của hắn ta
thực lực cũng không mạnh như vậy!
Trần Ninh chỉ dùng tay mà có thể làm gãy kiếm của hắn, lúc này, anh vung tay dùng cùi chỏ đánh vào ngực John.
Bùm!
Một ảm thanh như va vào gốc cây vang lên.
John lui liẽn tiếp bảy tám bước sau đó mời ồn định lại người, xưomg lồng ngực như đã gãy, ngực hõm sảu.
Mặt hắn ta như tờ giấy vàng, không nhịn được nôn một ngụm máu có lẫn cả mảnh vỡ của phổi.
Hai tên thủ hạ nhanh chóng đi lên đỡ hắn ta mới giúp hắn ta không ngã xuống.
Có điều, ai cũng có thể nhìn thấy hắn ta đâ bị Trần Ninh đánh cho trọng thương, hơn nũ’a vết thương vô cùng nghiêm trọng, gần như chạm tới cái chết.
Tất cả mọi người trong nhà họ Tống nhìn thấy Trần Ninh đánh bại một đối thủ khác, mặc dù không dám cồ vũ lớn tiếng nhưng cũng không giấu được sự phấn khích.
Đặc biệt là Tống Sính Đình vô cùng phấn khích.
Đám người Lã Quốc Vinh thì đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ tại sao cao thủ mà Sisso dẫn đến lại đều không phải đốl thủ của Trần Ninh.
Biểu cảm lúc này của Sisso thỉ vô cùng phức tạp.
Kinh ngạc, phẫn nộ, không dám tin…
Các loại biểu cảm dường như đều tập hợp trên mặt ông ta, lúc này hai mắt của õng ta vì kinh ngạc mả như muốn bay ra ngoài.
Kiếm đế trong Tứ Hoàng vậy mà cũng không phải là đối thủ của Trần Ninh.
Tẽn Trằn Ninh rốt cuộc là quái vật gi?
Hoa Hạ tùy tiện cũng cỏ người mạnh như vậy ư?
Đến lúc này thì Sisso hoàn toàn hoảng loạn, ông ta trò’ nên vô cùng tức giận, phẫn nộ nhưng không dám làm gì chỉ có thể gầm lên: “Ai? Ai có thề giết chết hắn ta?”
Vua đao Hans, chùy vương Thor và cả vua khiên Chris, ba người nhìn nhau, ánh mắt ai cũng lộ ra nét sợ sệt.
Lúc này Trằn Ninh nhàn nhạt nói: “Không cần gọi làm gi, tắt cả củng lên đi, đừng lãng phí thời gian cùa tôi.”
Cùng lẽn?
Hans, Thor vả Chris ba người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ lộ ra nét bị sỉ nhục và vô cùng tức giận.
Mặc dù thực lực của Trần Ninh không tầm thường nhưng ba người bọn họ cũng không phải dạng vừa. Trần Ninh vậy mà dám không coi bọn họ ra gì, để bọn họ cùng nhau lên.
Nếu như không giết được Trần Ninh, sau này
bọn họ không còn mặt mũi nào mà ra ngoài gặp người khác.
“Anh em, giết tên kiêu ngạo nảy đi!”
Chris thân hình cường tráng, toàn thản cơ bắp tay cằm một chiếc khiên lớn lao thẳng về phia Trần Ninh, chiếc khiên hướng đến Trần Ninh muốn đảnh bay anh.
Vua đao Hans tay cằm đao chiến sắc lạnh, Thor cầm chùy chiến, một trái một phải phối hợp với nhau bao vây Trần Ninh.
Trần Ninh hừ lạnh: “Một đám bọ ngựa cũng đòl cản đường xe.”
Nói xong, thân người anh di chuyển ỉao vù vù, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Tất cả người nhà họ Tống ở hiện trường thấy
vậy thi mảu trong người không khỏi sôi lên.
Nháy mắt Trần Ninh đã nghênh đón chiếc khiên cùa Chris, anh giơ một chản lên, một chân đá lẽn cao.
Bùm!
Một cú đá của Trần Ninh trúng giữa chiếc khiên.
Chiếc khiên cứng vô đối bị đá cho lõm thành một lỗ, xung quanh còn xuất hiện những vết nứt.
Lực của toàn bộ chiếc khiên đập trờ lại phía Chris một cách mạnh bạo.
Chát!
Thân hình cường tráng của Chris trực tiếp bị
chiếc khiên đập vào, xương côt cả người như vỡ vụn ra, thân người bay ra ngoài, mạnh mẽ ngã xuống đất, trào máu ra và chết.
Xoẹt!
Thanh đao chiến cùa vua đao Hans tiến đến.
Trần Ninh đưa tay giữ chặt cồ tay cầm đao của Hans, tay phải mạnh mẽ đấm một cú lên mặt của Hans.
Bụp một tiếng, đầu Hans như bị một chiếc chùy lớn đập vào, không kịp kêu lên một tiếng mà chết ngay tại chỗ.
Phù!
Chùy chiến của Chùy vương Thor mang theo luồng gió lớn lao thẳng xuống Trần Ninh.
Trần Ninh hơi ngả người về phía sau để tránh hắn ta, sau đó bay người lên dùng một chân đả thẳng vào đầu Thor.
Bụp!
Vào chinh giữa đầu Thor.
Thor kêu lên một tiếng, chiếc chùy chiến trong tay hắn ta rơi ra, thân người như chiếc cây bị đón hạ, chầm chậm ngả xuống đắt.
Hiện trường một mảng yên tĩnh, ngay cả cả tiếng lá rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy được.
Không khí như bị cô đọng lại, mọi ngưò’i nghe thắy dường như chỉ có tiếng tim mình đang đập thình thịch.
Mắt Sisso như lồi ra, miệng mở lớn như có thể nhét vừa ba quà trừng gà.
ông ta hận không thể lôi hai mắt lồi ra đề có thể nhìn rõ xem cảnh trước mắt này lả thật hay mo’?
Tứ Hoảng!
Toàn bộ bị đảnh bại trong tay Trần Ninh, ba chết một thương nặng.
Sức mạnh của Trần Ninh thực quá đáng sợ mà!
Kiếm Đế John, người bị thương nặng sắp chết, nhìn chằm chằm Trần Ninh, trong đầu lóe lên một tia sáng, sau đó lộ ra vẻ mặt hiểu
ra.
Hắn ta chỉ vào Trần Ninh, giọng run run nói: “Tỏi biết hắn ta là ai rồi, tôi biết hắn ta là ai rồi.”
“Chẳng trách hắn lại nhắc đến sư phụ của chúng ta, chẳng trách hắn dám coi thường sư phụ chủng ta, chẳng trách Tử Hoàng và Vương hạ 12 kỵ sĩ đều không phải là đối thủ của hắn, thi ra hắn chinh là…”
Sisso cùng đảm thuộc hạ, còn cả đám Lã Quốc Vinh vả nhóm người nhà họ Tống đều nhìn John.
Người có thề nghe hiểu tiếng Anh đều không nhịn đưực mà vểnh tai lên muốn nghe cho rõ John nói Trần Ninh rốt cuộc là ai?
Nhưng tiếc là, John còn chưa kịp nói ra Trần Ninh là ai thì giọng của hắn ta cảng ngày cảng
nhỏ dần, đầu nghiêng sang một bên, hắn ta đả chết.
Đám người Sisso vừa vội vừa phẫn nộ, bọn họ rất muốn biết Trằn Ninh rốt cuộc là aỉ?