“Chuyện này không thể nào bỏ qua một cách dễ dàng như vậy!”
“Tao muốn báo thù, tao muốn anh ta chết!”
“Tụi mày lập tức đi tìm sát thủ giỏi nhất cho tao, tao muốn Trần Ninh chết!”
Mây tên cập dưới anh nhìn tôi tôi nhìn anh, nơi này là Đông Doanh, bọn họ tìm sát thủ ở đâu được chứ?
Lại nói, Trần Ninh thế nhưng là chiến thần Hoa Hạ, mặc dù sát thủ dùng phương thức đánh lén để ám sát, nhưng muốn thành công ám sát Trần Ninh, thì chắc phải là sát thủ giỏi nhất thì may ra mới có cơ hội.
Bây giờ gấp gáp như vậy, biết đi đâu tìm sát thủ giỏi nhất?
Bỗng nhiên, một tên cấp dưới đột nhiên nhớ đến gì đó, ánh mắt hắn sáng lên, hưng phấn nói với Đường Khiếu Lâm: “Đường thiếu, tôi nhớ ra rồi.”
“Hôm qua tôi vừa hay nghe được, người đứng đầu trong bảng sát thủ thế giới, được xưng là Vua sát thủ S1, gần đây cô ta đang ở Đông Doanh, hình như là đến núi Phú Sĩ của Đông Doanh để xem tuyết.”
S1 Nữ sát thủ duy nhất trong top mười trên bảng sát thủ thế giới.
Cũng là sát thủ đứng đầu bảng, người giỏi nhất trong giới sát thủ, được công nhận là vua của sát thủ.
Nghe nói S1 gia nhập giang hồ ba năm, xuất thủ hơn trăm lần, chưa từng có ghi chép thất bại nào cả.
Đường Khiếu Lâm nghe nói S1 đại danh đỉnh đỉnh đang ở Đông Doanh, anh ta liền kích động, lớn tiếng nói: “Lập tức phái người đi liên hệ với cô ta, tôi muốn gặp cô ta, mặc kệ tốn giá cao bao nhiêu, đều phải mời được cô ta giúp chúng ta giệt Trân Ninh.”
Đêm khuyal Đỉnh núi Phú Sĩ!
Một người con gái mặc áo choàng, ngồi xếp bằng trong tuyết, trên người cô từ lâu đã đọng đây tuyết, gần như sắp hòa cùng một thể với màu trắng tuyết của đỉnh núi.
Lo mi của cô cũng đã kết sương, nhưng cô lại không nhúc nhích, giông như là lão tăng nhập định, lại giống như ông lão kiên nhẫn câu cá, lặng yên không tiếng động nhìn về nơi xa.
Cô chính là vua sát thủ S1!
Cô ngồi ở chỗ này cũng sắp được một ngày một đêm rồi, mục đích là muốn bắt được tuyết hồ của Phú Sĩ.
Nhưng mà tuyết hồ ở Phú Sĩ rất là giảo hoạt, mà động tác của chúng cũng rất nhanh, giống như là tia chớp vậy.
Muốn bắt được bọn chúng mà không có vét thương nào, độ khó còn cao hơn cả lên trời.
S1 ở chỗ này đã ngồi yên không động đậy cũng sắp được hai tư giờ rồi, thậm chí đến tư thế ngồi cũng chưa từng đổi, đoán chừng ngay cả ninja giỏi nhất Đông Doanh gặp được, cũng phải cam tâm chịu thua.
Lúc này, nơi xa một con hồ ly toàn thân trắng như tuyết, vô cùng đáng yêu xinh đẹp xuất hiện.
Mắt S1 sáng rực lên, khoảng cánh năm mươi mét, có hơi xa.
Chờ Tuyết Hồ đi đến cách chỗ cô khoảng 30 mét, thì cô có lòng tin sẽ bắt sống được con hồ ly xinh đẹp này.
Bồn mươi mét…
Ba mươi lăm mét…
Nhìn xem Tuyết Hồ sắp đi vào phạm vi trong vòng 30 mét, S1 đang chuẩn bị xuất thủ.
Nhưng nơi xa sau lưng bỗng nhiên truyền đến tiếng động lạt Tuyết Hồ cảnh giác gật đầu, nhanh như ti chớp chạy trồn…
Trong ánh mắt S1, hiện lên một vòng sát khí lạnh lẽo.
Cô chậm rãi đứng lên, băng tuyết đọng trên quần áo liền vỡ tan tành, rơi xuống cùng với tuyết đọng.
Cô quay đầu nhìn về phía người đến!
Người đến không phải ai khác, chính là Đường Khiếu Lâm và đám cấp dưới của hắn ta.
Đường Khiếu Lâm lớn tiếng nói: “Tôi là Đường Khiêu Lâm, cố ý đến đây để mời S1 xuất thủ, giúp giết một người.”
S1 ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người Đường Khiếu Lâm, giống như là đồ tể đang nhìn heo dê đợi làm thịt vậy.
Đường Khiếu Lâm khi nhìn vào ánh mắt của vị nữ sát thủ lạnh lùng này, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác lạnh sống lưng.
Đàm Học Đông cấp dưới thân cận của anh ta cũng đã nhận ra cỗ sát ý trên người S1, vội vàng nói húng tôi là người cố ý đến đây mời vua sát thủ ra tay giúp đỡ!”
“Bởi vì không có cách nào liên hệ với cô trên Dark Web(*), vậy nên có ý tìm đến nhờ cô xuất thủ.”
() “Dark web” đề cập đến một mạng ẳn mà cư dân mạng bình thường không thể tìm kiếm và truy cập thông qua các phương tiện thông thường và cần sử dụng một số phần mềm, cấu hình hoặc ủy quyền cụ thể để đăng nhập.
“Nhưng mà cô yên tâm, chúng tôi sẽ trả gấp đôi tiền thưởng cho cô.”
S1 nghe vậy, sát ý trong mắt mới tiêu tán một chút, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Chắc là các người không biệt, tôi vừa mới rút khỏi giới sát thủ rôi.”
“Với lại tôi không thích người khác quấy rầy đến cuộc sống của tôi.”