Trong con mắt của Levi’s hiện lên vẻ chấn kinh, vẻ mặt trong yên lặng cũng dần chở nên ngưng trọng, ánh mắt nhìn về phía Trần Ninh, cũng lần đầu tiên trở nên dè chừng.
Ba Đại Ma Vương, Cửu Đại Thiên Sứ, mười tám vị nguyên lão, và hơn trăm tên thủ hạ ưu tú còn lại, từng người đều là hít một hơi khí lạnh, không dám tin nhìn Trần Ninh.
Bọn họ nghe qua về truyền thuyết của Trần Ninh!
Vốn cho rằng truyền thuyết đã phóng đại Trần Ninh lên.
Nhưng bây giờ nhìn lại, truyền thuyết không những không phóng đại thực lực của Trần Ninh lên, ngược lại nói thực lực Trần Ninh nói đến có chút bảo thủ.
Chỉ bằng thực lực một cước này của Trần Ninh, liền có thể khiến cho vô số cường giả trên thế giới cũng phải khiếp sợi Ôôô…
Hệ thống cảnh báo của Hắc Ám Thần Điện vang lên, ngoài cửa phòng họp đến từng nhóm sát thủ được trang bị vũ khí đầy đủ của Hắc Ám Thần Điện.
Chỉ tiếc, cửa chính phòng họp, bị Điển Chử và Bát Hỗ Vệ khóa trái lại.
Phòng ngự của phòng hội nghị này rất tốt, lại thêm bọn sát thủ ở phía ngoài sợ ném chuột vỡ bình, cho nên trong nhất thời cũng không dám mạnh mẽ xông vào.
Levi’s thấy tiếng cảnh báo vang lên bên tai, còn tiếng bao vây bên ngoài của thuộc hạ, hắn cười lạnh nhìn Trần Ninh: “Các người đã bị người của Hắc Ám Thần Điện chúng tôi bao vây.”
“Nếu như bây giờ các ngươi đầu hàng, có lẽ tôi có thể cân nhắc tha cho mạng nhỏ của các ngươi.”
Trần Ninh mỉm cười, ngồi xuống vị trí trống của Tham Lam ma vương.
Còn tiện tay lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng, xoa xoa vết máu đỏ tươi trên đôi giày da.
Sau đó tiện tay ném chiếc khăn dính máu lên trên bàn hội nghị, khẽ cười nói: “Yên tâm, những tên thuộc hạ kia của ông không dám tùy tiện xông vào.”
“Tôi cam đoan với các người, trước khi bọn họ xông vào, tôi sẽ đưa tất các người lên đường.”
Levis nghe vậy nỗi giận!
Cuồng nộ!
Hắn trầm giọng nói: “Giết tên cuồng đồ này.”
“Rõ!”
Lập tức, ba Đại Ma Vương, Độc Dịch, Evil, Norman Osbom còn lại, hóa thành ba đạo tàn ảnh, cùng nhau lao về phía Trần Ninh.
Trần Ninh hừ lạnh: “Tôm tép nhãi nhép, cũng dám múa rìu qua mắt thợ.”
Giọng nói vừa kết thúc, thì tay trái đã nâng lên.
Trong ống tay áo vest, một thanh thủy thủ vô cùng mỏng và sắc bén, trượt xuống tay Trần Ninh.
Ánh sáng trắng lóe lên!
Tụ Bạch Tuyết!
Ánh sáng trắng lóe lên rồi biến mát, từng đóa huyết hoa liên tục nở rộ.
Ba Đại Ma Vương đều bị cắt đứt cổ họng, máu tươi đỏ thắm điên cuồng phun ra, che cổ rơi xuống đắt…
Tần Tước và Điển Chử còn có Bát Hồ Vệ, nhìn thấy Thiếu soái sử dụng chiến kỹ độc môn Tụ Bạch Tuyết, chém rơi ba tên ma vương, người nào người đấy đều nhìn đến mức máu trong người sôi trào lên, nội tâm bành trướng.
Đây chính là Thiếu soái mà!
Trong lúc nói cười đưa tay một cái, kẻ thù đều mắt mạng.
Cái gì?
Con ngươi của Levi’s đột nhiên trừng lớn.
Cửu Đại Thiên Sứ cùng nhau hít khí lạnh.
Mười tám vị nguyên lão từng người sợ đến mức con mắt cũng sắp bay ra ngoài.
Những tên thủ hạ ưu tú của Hắc Ám Thần Điện có mặt ở hiện trường, đầu đầy mò hôi, càng là như gặp phải cường địch.
Trong lúc Trần Ninh giơ tay nhắc chân, Tứ Đại Ma Vương của Hắc Ám Thần Điện toàn bộ đều mát đầu.
Nhưng lúc này vẻ mặt của anh vẫn thoải mái bình tĩnh, còn thoải mái hơn là giết gà giết chó, anh khẽ cười nói: “Hắc Ám Thần Điện danh xưng tổ chức sát thủ lớn nhất trên thế giới, còn muốn thuộc hạ của tôi làm Thiên Sứ Đọa Lạc gì đó, thậm chí còn liên hợp mười tám nước muốn giết tôi.”
“Mà chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?”
Sắc mặt Levis tái xanh, trầm giọng phân phó các đại tướng dưới trướng nói: “Các vị, không cần giữ lại bấy kỳ lực lượng nào.”
“Xuất tất cả bản lĩnh của các người, xuất ra tất cả tuyệt chiêu của các người.”
“Hôm nay không phải cậu ta chết, thì chúng ta vong.”
“Giết!”
Một tiếng chữ giết vang lên, tất cả mọi người trong phòng họp đều hành động, bao gồm Cửu Đại Thiên Sứ, mười tám vị nguyên lão, còn có hơn trăm tên thuộc hạ ưu tú mặc vest đen.