Mục lục
Chiến Long Vô Song - Trần Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1040:





Kiều Hiểu Minh nhìn Đồng Kha yêu kiều duyên dáng, không khỏi trộm nuốt nước bọt. Bộ dạng Đồng Kha thật sự rất xinh đẹp. Anh ta bình thường tự xưng phong lưu, cũng từng đùa giỡn qua không ít phụ nữ. Nhưng người yểu điệu, ngũ quan tinh xảo, khí chất tuyệt mỹ như Đồng Kha anh ta vẫn là lần đầu gặp.





Hắn tủm tỉm cười nói: “Không lâu, tôi cũng vừa đến thôi.”





Anh ta nói xong, ánh mắt liền dừng trên người Trần Ninh bên cạnh Đồng Kha, trong mắt xuất hiện một tia địch ý, bắt động thanh sắc dò hỏi: “Đồng tiểu thư, đây là…”





Đồng Kha nói: “Quên giới thiệu với anh, anh ấy tên là Trần Bắc, là… là bạn của tôi.”





Đồng Kha vốn định giới thiệu Trần Bắc là vệ sĩ của chị họ cô. Nhưng thời điểm vừa định nói lại cảm thấy giới thiệu Trần Bắc là vệ sĩ cũng không tốt, công việc của Trần Bắc vốn là bảo vệ một nhà của chị họ, hôm nay cùng cô đến nơi này đã nằm ngoài phạm trù công việc của anh. Cô tự nhiên cũng sẽ không xem Trần Bắc là vệ sĩ mà đối đãi, do đó cô liền sửa miệng nói Trần Bắc là bạn cô, cùng cô đến đây.





Nhưng Kiều Hiểu Minh thấy tên có diện mạo bình thường trước mắt lại là bạn của Đồng tiểu thư, trong lòng anh ta liền thấy không vui. Trong lòng anh ta mát hứng nghĩ: tôi cùng cô xem mắt, cô đưa tên này đến là có ý gì? Bất quá trên mặt anh ta cũng không biểu hiện gì, chỉ cười cười mời Đồng Kha và Trần Ninh ngồi xuống.





Trần Ninh lúc này thật sự dở khóc dở cười, lúc này anh mới biết được hóa ra lần này Đồng Kha đi xem mắt. Sớm biết vậy anh đã không đến đây, anh không muốn làm bóng đèn. Nhưng hiện tại cũng đã đến rồi, không có cách nào quay về nữa.





Anh chỉ có thể cười nói: “Hai người cứ nói chuyện, coi như: tôi không tồn tại là được rồi.”





Kiều Hiểu Minh vốn cũng không được nói chuyện với Trần Ninh, anh ta nghe lời này của Trần Ninh xong liền trực tiếp xem Trần Ninh như không khí, tự mình nói chuyện với Đồng Kha.





Lúc rót rượu, Kiều Hiểu Minh chỉ rót rượu cho Đồng Kha mà không rót cho Trần Ninh. Kiều Hiểu Minh đối với Đồng Kha quá nhiệt tình, lại đối với Trần Ninh quá vô lễ, điều này khiến Đồng Kha cảm thấy xấu hỏ.





Kiểu Hiểu Minh lại không cảm thấy có gì không đúng, tiếp tực tự tâng bốc bản thân với Đồng Kha. Anh ta cực kỳ đắc ý nói với Đồng Kha, bản thân anh ta là một quân nhân, trước kia thuộc quân Bắc Cảnh, hiện tại bị điều tới quân khu Đông Hải, còn thổi phòng bản thân anh ta lợi hại như: thế nào, nghiễm nhiên đem bản thân nói thành số một trong quân ngũ.





Đồng Kha nhịn không được hỏi: “Anh là quân nhân, hơn nữa từng thuộc quân khu Bắc Cảnh, vậy anh hẳn là biết chiến thần Bắc Cảnh Trần Ninh đi?”





Một nhà Tống Sinh Đình tuy rằng luôn coi Trần Ninh là niềm vinh quanh nhưng cả nhà họ bình thường cũng không khoe ra với người khác. Bởi vậy rất nhiều người không biết chồng của Tống Sính Đình là Thiếu soái Bắc Cảnh, chiến thần của Hoa Hạ.





Kiều Hiểu Minh cũng không biết.





Anh ta chỉ nghe nói Tống Trọng Bân cùng Mã Hiểu Lệ nói qua Đồng Kha rất sùng bái quân nhân. Vì thế, anh ta bịa chuyện nói: “Trần Ninh Thiếu soái Bắc Cảnh sao? Tôi đương nhiên biết, hơn nữa chúng tôi còn quen thân.”





Trần Ninh kinh ngạc nhìn tên Kiều Hiểu Minh này, thầm nghĩ tôi quen anh lúc nào vậy?





Đồng Kha kinh hỉ nói: “Vậy sao? Vậy kể một chút chuyện của anh với Trần Ninh đi?”





Kiều Hiểu Minh tùy tiện nói: “Sáu năm trước lúc tôi gia nhập Bắc Cảnh là được phân cùng một khu với Trần Ninh, thậm chí chúng tôi cùng ở cùng một khu ký túc xá.”





Đồng Kha đối với chuyện của anh rẻ Trần Ninh vô cùng quan tâm. Cô nghe Kiều Hiểu Minh kể chuyện cũ của Trần Ninh, mặt không nhịn được hơi phiến hồng, trong lòng cực kỳ mong đợi, thần tình hưng phần nói: “Anh kể tiếp đi.”





Kiểu Hiểu Minh nhìn bộ dạng kích động này của Đồng Kha nghĩ thầm Đồng Kha đúng là đang tò mò chuyện của anh ta.





Thú vị!





Hai mắt anh ta sáng lên, loại sùng bái quân nhân như vậy.





thật khó gặp. Chỉ cần anh ta thổ phòng thật tốt một chút, khẳng định sẽ khiến Đồng Kha sùng bái mê muội, đảm bảo đêm này có thể đem Đồng Kha lừa tới tay. Nghĩ như vậy, anh ta liền lớn tiếng thổi phòng lên.





“Các người hẳn là đều nghe nói Trần Ninh là Thiếu soái của Bắc Cảnh, chiến thần của Hoa Hạ đi? Vậy khẳng định mọi người đều nghĩ hắn rất lợi hại, cường giả các thứ? Kỳ thật hắn tính là cái rắm, thời điểm mới nhập ngũ huấn luyện, tôi so với hắn còn mạnh hơn. Trong đại hội đánh nhau của tân binh, tôi còn có thể đánh bại hắn, quang vinh đứng đầu trong đám tân binh lúc đó.”





Trần Ninh nghe vậy nhíu mày, anh nhớ ra rồi, đúng là có chuyện này, nhưng khác hoàn toàn với những gì Kiều Hiểu Minh kể.





Năm đó anh nhập ngũ, liều mạng huần luyện, nữa đêm lén ra khỏi ký túc xá một mình luyện tập, kịch liệt luyện đánh đấm. Mồ hôi của anh đổ nhiều hơn người khác, hơn nữa anh có thiên phú hơn người, cho nên thành tích trong đám tân binh tự nhiên xuất chúng.





Trong đại hội đánh nhau kịch liệt của đám tân binh, một mình anh vượt qua mọi đối thủ, đánh bại không ít người.





Thời điểm vào đến chung kết liền đụng phải một đối thủ, chính là tên Kiều Hiểu Minh ngồi ở trước mắt này.





Thực lực Kiều Hiểu Minh không được tốt lắm, vốn Trần Ninh có thể thoải mái đánh bại anh ta, nhưng thời điểm trước khi ra trận, Trần Ninh bị người khác bỏ thuốc xổ vào nước, khiến Trần Ninh trong lúc quyết đấu bị Kiều Hiểu Minh đánh bại. Lúc đó Trần Ninh không biết rốt cục là ai đã động tay vào nước của mình? Thật lâu sau anh mới biết được, người lúc trước bỏ thuốc vào nước của anh chính là Kiểu Hiểu Minh. Thế nhưng lúc đó Kiều Hiểu Minh đã bị điều khỏi Bắc Cảnh đến quân khu Đông Hải. Trần Ninh cũng không so đo với Kiều Hiểu Minh nữa, liền quên chuyện này đi.





Hiện tại nghe Kiểu Hiểu Minh thổi phòng chuyện đánh bại mình, anh mới phát hiện hóa ra Kiều Hiểu Minh trong đại hội năm đó đã dùng loại thủ đoạn ti tiện này để thắng anh.





Trần Ninh nhìn Kiều Hiểu Minh, một ngọn lửa giận dâng lên trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK