Mục lục
Chiến Long Vô Song - Trần Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 876:





Lạc Hoa vừa ra tù đã cử người đến gây phiến toái rồi?





Trần Ninh thản nhiên nói: “Để ông ta vào, tôi muốn xem xem nhóm người Lạc gia đnh làm gì.”





Rất nhanh, Lạc Kim Long theo Bát Hồ Vệ đi vào.





Lạc Kim Long không vòng vo, hạ thấp người hành lễ với Trần Ninh, sau đó liền đưa lên một phong thiệp vàng, trầm giọng nói: “Trần tiên sinh, đêm nay thiếu chủ nhà tôi cử hành Minh hôn. Lão gia nhà tôi muốn mời ngài đêm nay đến tham gia minh hôn của thiếu chủ chúng tôi. Ông ấy còn nói nếu ngài không đến, có thể sẽ hối hận.”





Lạc Thiếu Minh, minh hôn?





Trần Ninh khẽ nhíu mày.





Điển Chử lạnh lùng trừng mắt nhìn Lạc Kim Long: “Không có việc gì nữa thì ông có thể cút.”





Lạc Kim Long mỉm cười, lạ cúi người: “Trần tiên sinh, tiểu nhân cáo lui, hy vọng đêm nay Trần tiên sinh đến đúng giờ, đừng để lão gia chúng tôi phải thất vọng, cùng đừng khiến mọi người cảm thấy ngài không có lá gan này.”





Nói xong ông ta liên quay người rời đi.





Trần Ninh nhìn thiệp mời trên bàn, có chút nghỉ hoặc: “Lạc Hoa đang đùa cái gì vậy?”





Điển Chử nói: “Đại khái muốn khinh thường ngài, còn có ý th uy, tôi nghĩ chúng ta không cần phải đi…”





Đúng lúc này điện thoại của Trần Ninh bỗng vang lên. Trần Ninh nhìn dãy số xa lạ, có chút ngạc kinh, bất quá vẫn nghe máy.





Bên kia truyền đến một giọng nam khàn khàn, đối phương cũng không tự nói ra thân phận của mình, chỉ mang đến cho Trần Ninh một tin tức.





Người ở đầu dây bên kia trầm giọng nói: “Thiếu soái, Lạc Hoa phái người đến Giang Nam bắt cóc con gái của ngài.





Lạc Hoa tính toán đêm nay sẽ dùng thi thể con gái ngài hợp táng củng con trai hắn, cử hành minh hôn.”





Trần Ninh nghe xong điện thoại, sắc mặt liền hoàn toàn thay đổi, anh còn chưa kp hỏi gì đối phương đã ngắt điện thoại, gọi lại lần nữa thì không thể liên lạc.





Trần Ninh cầm điện thoại, sắc mặt ngưng trọng. Điển Chử cùng Đồng Kha thấy thế vội hỏi có chuyện gì?





Trần Ninh chậm rãi nói: “Có người gọi đến nói cho tôi biết, Lạc Hoa phái người bắt cóc Thanh Thanh, muốn dùng Thanh Thanh cử hành minh hôn với Lạc Thiếu Minh.”





Cái gì?





Điển Chử cùng Đồng Kha đồng loạt bật dậy, cả hai người đều khiếp sợ cùng phẫn nộ.





Trần Ninh nói: “Hiện tại không biết chuyện này là thật hay giả, cũng không thể xác đnh người gọi đến mật báo có tính toán gì?”





Đồng Kha vội nói: “Anh rễ, thà tin là có còn hơn không tin.”





Điển Chử nói: “Đúng vậy, Lạc Hoa vừa ra tù, khẳng đnh sẽ làm một số chuyện cường thế tuyên cha ông ta đã trở lại, một lần nữa tạo ra quyền uy. Hiện tại ngài nhận được thiệp mời của Lạc Hoa, Lạc Kim Long trước khi rời đi còn nói nếu ngài không đến sẽ hói hận, tôi hoài nghỉ chuyện người kia báo là sự thật.”





Trần Ninh gật đầu: “Tôi cũng nghĩ vậy. Điển Chử, anh lập tức phân phó Tần Tước, Cuồng Phong cùng Nộ Lãng chú ý bảo vệ người nhà tôi. Mặt khác điều động thêm những người khác, hỗ trợ máy người Tần Tước.”





Điển Chử nói: “Tuân mệnh.”





Tỉnh Giang Nam, thành phó Trung Hải.





Màn đêm buông xuống, mặt trời khuất sau núi, nhưng trăng vẫn chưa lên, không gian b bóng đêm vây kín.





Tiểu khu Giang Tân Hoa Viên.





Bảo vệ trước cổng đang ăn cơm, tiểu khu không có người đi lại. Hiện tại là giờ cơm, mọi người đều ở nhà bận rộn chuẩn b cơm.





Mà bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông thân hình cao lớn mặc áo da màu đen, mang theo hai thủ hạ đi đến.





Hai bảo vệ tiểu khu ngắng đầu, kinh ngạc nhìn những người không mời mà đến này, theo bản năng dò hỏi: “Các người đến đây làm gì?”





Người đàn ông mặc áo da đen kia đúng là Trương Báo.





Trương Báo cười hỏi: “Nhà Tống tiểu thư của tập đoàn Ninh Đại ở đây đúng không?”





Hai bảo vệ có một người lớn tuổi cùng một người trẻ tuổi.





Người lớn tuổi hơn nghe vậy cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng người trẻ hơn lại thốt ra: “Tống tiểu thư đúng là ở đây, các người có chuyện gì sao?”





Trương Báo cười nói: “Không liên quan tới mày.”





Nói xong, hắn bỗng lấy ra một cây dao găm nhanh như chóp cắt đứt cổ hai bảo vệ. Yết hầu hai người b cắt đứt, ngã trên vũng máu.





Trương Báo cười cười, nâng thanh chắn trước cổng tiểu khu lên, đồng thời nói với bộ đàm: “Đều vào đi, ngoại trừ cô gái nhỏ Tống Thanh Thanh ra, còn lại giết chết.”





Lúc này mấy chiếc SUV màu đen chậm rãi tiến vào cổng tiểu khu, sau đó từ trên xe bước xuống mấy trăm tên đều mặc đồ đen. Nhóm người này đều đã được huấn luyện, hơn nữa còn mang theo súng cùng dao găm, vẻ mặt đằng đẳng sát khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK