Mục lục
Chiến Long Vô Song - Trần Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thất Sát cũng lạnh lùng nói: “Ngụy Diên, lời này của anh là có ý gì, cậu hoài nghỉ năng lực của Đại đô đốc, anh bảo Đại đô đốc giao ra vị trí tổng chỉ huy, giao cho anh ngồi?”
Ba vị trưởng quan thực lực mạnh nhất trong quân Bắc Cảnh đồng thời nỗi giận.

Các tướng lĩnh hai bên bàn họp, mỗi người đều lo lắng nhìn Ngụy Diên.

Mọi người không ngừng nháy mắt với Ngụy Diên, ý bảo Nguy Diên đừng nháo nữa.

Nếu không chẳng những đắc tội Đại đô đốc, ngay cả ba vị tướng quân Tham lang, Phá Quân, Thất Sát cũng muốn nổi giận!

Ngụy Diên chú ý tới đám người Tần Phong nháy mắt cho anh.

Nhưng, anh ta đối mặt với Đại đô đốc, còn có đối mặt với ba vị cấp trên Tham lang Phá Quân Thất Sát, nhưng một chút cũng không thua.

Anh ta ngắng mặt, lớn tiếng trả lời câu hỏi Thất Sát: “Báo cáo tướng quân, thuộc hạ có tài đức gì, dám đoạt chức tổng chỉ huy quân Bắc Cảnh?”
Lúc tiểu tử này nói, cố ý vô tình nhìn thoáng qua Trần Ninh.

Chợt, anh ta tiếp tục nói: “Tôi cho rằng người luôn có tư cách thống soái quân Bắc Cảnh là Thiếu soái!”
“Quân Bắc Cảnh sở dĩ có thể trong vòng vài năm ngắn, nhảy vọt trở thành tồn tại mạnh nhất trong mấy quân khu Hoa Hạ, đại bộ phận công lao là Thiếu soái.”
“Thuộc hạ cho rằng, giờ khắc này, quân Bắc Cảnh đối mặt với đại chiến, biện pháp tốt nhất là nhanh chóng mời Thiếu soái trở về đảm nhiệm chức vụ tổng chỉ huy.”
“Thiếu soái suất lĩnh quân Bắc Cảnh chúng ta, khẳng định lòng tin toàn quân tăng gấp bội, sĩ khí vang dội, gặp chiến tất thắng!”
Tần Phong và một đám tướng lĩnh trung lưu trụ cột nghe vậy, trong lòng mọi người nhịn không được khẽ động.

Nghĩ rằng đây có thể là một cơ hội tuyệt vời để giúp Thiếu soái trở lại quân đội!
Vì thế, Tần Phong đứng lên, phụ họa nói: “Đại đô đốc, tôi cũng cảm tháy Thiếu soái đối với quân Bắc Cảnh mà nói rất quan trọng, néu không mời Thiều soái trở về đi, cho dù không cho ngài ấy làm tổng chỉ huy, để cho ngài ấy làm phó tổng chỉ huy, hoặc là đảm nhiệm chức vụ khác cũng được!”
Đám người Sở Hà, Tề Điền, cũng theo mệnh lệnh nói: “Đúng vậy, Đại đô đốc, xin ngài triệu Thiếu soái trở về quân đội đi, chúng tôi muốn cùng Thiếu soái kề vai chiến đâu.”
Ba người Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, nhìn thấy một màn này, trợn tròn mắt.


Xung quanh phòng họp, còn có các nhân viên phụ trách rót trà đưa nước, ai nấy đều trợn tròn mắt.

Ba người Tham Lang, nhìn về phía Trần Ninh.

Tham Lang nghĩ: Đáng tiếc thân phận Đại đô đốc không thể công bó, nếu không, công bố thân phận Đại đô đốc trước toàn quân, các tướng sĩ sẽ không có nhiều chuyện như vậy.

Đương nhiên, Tham Lang cũng biết.

Thân phận Đại đô đốc, tuyệt đối không nên công bó, nhiều hơn một người biết bí mật này, Trần Ninh liền thêm một phần nguy hiểm.

Hiện tại Trần Ninh chỉ là Đại đô đốc tạm thời, Nội các lấy Hạng Thành cầm đầu một đám Các lão các, đều phái người nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Đại đô đốc!
Nếu để Hạng Thành phát hiện manh mối gì, biết Đại đô đốc kỳ thật là Trần Ninh.

Như vậy Hạng Thành cùng một đám Các lão, nhất định sẽ liều mạng phản kháng, dùng hết sức lực lượng ngăn cản Trần Ninh trở thành Đại đô đốc.

Bởi vì để Trần Ninh trở thành Đại đô đốc, chẳng những kế hoạch báo thù của đám người Hạng Thành thất bại, ngay cả những người bọn họ cũng phải nguy hiểm.

Cho nên, thân phận Đại đô đốc tuyệt đối không thể công khai, nhiều hơn một người biết, liền nhiều hơn một phần chuyện xấu.


Nhưng, không công khai thân phận, hiện tại mọi người không tin tưởng đối với Đại đô đốc, mọi người đều muốn triệu hồi Thiếu soái tới đây!
Tham Lang Phá Quân Thát Sát, nhìn Trần Ninh, xem Trần Ninh giải quyết như thế nào.

Trần Ninh nhìn xung quanh mọi người một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Ngụy Diên, bình tĩnh nói: “Công việc của Thiếu soái, quốc gia có an bài khác, xin các vị tin tưởng quốc gia, cũng không nên gây thêm phiền toái cho Thiếu soái.”
“Tôi biết các vị rất muốn Thiếu soái trở lại, lãnh đạo các vị.”
“Nhưng các vị có từng nghĩ tới, ý tốt của các vị, đối với Thiếu soái mà nói chưa chắc là chuyện tốt?”
Đám người Ngụy Diên, Tần Phong sửng sốt.

Phải rồi!
Sau khi Thiếu soái bị loại khỏi chức vụ quân Bắc Cảnh, tất cả mọi người thay Thiếu soái không đáng, tất cả mọi người thay Thiếu soái kêu oan, đều muốn giúp Thiếu soái vượt qua khó khăn, để Thiếu soái trở về quân đội.

Thế nhưng, lòng tốt của họ, có thể mang lại phiền toái cho Thiếu soái hay không?
Ví như hiện tại Thiếu soái đã sứt đầu mẻ trán, những tướng lĩnh bọn họ vì Thiếu soái chờ lệnh, có thể gây thêm mầm tai họa cho Thiếu soái hay không?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK