“Hôm nay là ngày trọng đại của người thân tôi, mời anh đừng quấy rồi, mau rời đi đi.”
Diệp Mục Thiên chậm chạp ngồi xuống một cái ghé, lấy ra một điếu thuốc châm, phun một ngụm khói, lúc này mới cười lạnh nói: “Vệ sĩ của cô, làm người đi cùng Lưu Tam Đao của tôi bị thương, còn giết thủ hạ anh em Thiên Tàn Địa Khuyết của tôi.”
“Bây giò tôi đã đến tìm cô rồi, cô cảm thấy tôi sẽ đi vì một câu nói của cô sao?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình hàm sương: “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Khóe miệng Diệp Mục Thiên hơi nhếch lên: “Hai điều kiện, điều kiện đầu tiên là Diệp gia chúng tôi lấy một giá 10 tỷ, mua lại tập đoàn Ninh Đại của cô.”
“Điều kiện thứ hai là cô và Đồng Kha, tối nay đi theo tôi.”
“Đáp ứng hai yêu cầu này, người nhà và bạn bè của cô sẽ không sao.”
Giá trị thị trường của Tập đoàn Ninh Đại đã gần nghìn tỷ!
Thuốc ung thư gan và vắc-xin ung thư gan, bán chạy nhất trên toàn thế giới, đơn giản là cây tiền.
Diệp gia lại muốn dùng giá thấp hơn giá thị trường gấp 100 lần mua tập đoàn Ninh Đại!
Hơn nữa, Diệp Mục Thiên yêu cầu tối nay Tống Sính Đình Đồng Kha đi với anh ta, nhất định cũng không có ý tốt.
Tống Sính Đình lạnh lùng từ chối tại chỗ: “Hai yêu cầu của anh, bắt kỳ một cái nào tôi cũng sẽ không đáp ứng.”
Diệp Mục Thiên nghe vậy, vừa mới muốn tức giận.
Trần Ninh bên cạnh Tống Sính Đình, đã mở miệng: “Thiếu phu nhân, nói nhiều cùng loại tạp chủng như anh ta như vậy làm gì, tôi liền phế anh ta là được.”
Trần Ninh nói ra lời này, cả trường đều kinh hãi.
Vẻ mặt Diệp Mục Thiên càng giận dữ: “Một vệ sĩ nhỏ, lại dám làm càn như vậy, người đâu, tiễn anh ta lên đường cho tôi.”
“Vâng, Diệp thiếu!”
Lý Tỏa Long một trong 72 Địa Sát, không chút do dự nhanh chóng xông ra, như quỷ mị nhào thẳng vào Trần Ninh.
Những Thiên Cương Địa Sát còn lại, thấy bị Lý Tỏa Long cướp trước, mắt đi cơ hội thể hiện trước mặt Diệp thiếu, ai nấy đều có chút hối hận.
Nhóm người Tống Sính Đình nhìn thấy Diệp Mục Thiên một lời không hợp liền ra lệnh cho thủ hạ giết người, sắc mặt ai nấy đều biến đi.
Sắc mặt Trần Ninh bình tĩnh đứng tại chỗ!
Không biết là không động, hay là bị tình huống bát ngờ làm cho sợ choáng váng?
Tốc độ của Lý Tỏa Long cực nhanh, giống như bạch mã vượt qua khe, trong chớp mắt đã đến trước mặt Trần Ninh.
Hắn giơ tay hung hăng một quyền đánh về phía Trần Ninh, chuẩn bị đem đầu Trần Ninh đánh bẻ.
Một quyền này, tốc độ cực nhanh, quyền phong gào thét.
Cho dù nhào tới người đều có thể nhìn ra một quyền này cực lớn.
Khóe miệng Diệp Mục Thiên hơi nhéch lên, mặt có chút tán thưởng.
Nhóm người Tần Vũ phía sau anh ta, càng nhịn không được vì cỗ vũ Lý Tỏa Long: “Tốt!”
Nhưng khoảnh khắc sau đó, tiếng cổ vũ của họ đột ngột dừng lại.
Chỉ tháy Trần Ninh khi nắm đắm của Lý Tỏa Long sắp rơi vào mặt anh, mới giơ tay lên, như tia chớp nắm lấy cổ tay Lý Tỏa Long.
Nắm đắm của Lý Tỏa Long chỉ cách mặt Trần Ninh vài cm, dừng lại, không có cách nào nhúc nhích.
Đồng tử Lý Tỏa Long trong nháy mắt mở to, vẻ mặt không dám tin, thát thanh nói: “Mày!”
Khóe miệng Trần Ninh hơi nhéch lên: “Sớm nghe nói cao thủ Diệp gia như mây, trong đó 36 Thiên Cương 72 Địa Sát, mỗi người đều là cao thủ trong cao thủ, cường giả trong cường giả, hiện tại xem ra, chỉ thường thôi.”
Chỉ thường thôi!
Lời nói của Trần Ninh vừa mới dứt, tay phải cũng đã một quyền đập vào mặt Lý Tỏa Long.
Rằm!
Xương mặt Lý Tỏa Long vỡ vụn, cả khuôn mặt lõm sâu xuống, mặt đầy máu bắn văng ra ngoài, nặng nề ngã xuống trước mặt Diệp Mục Thiên, như chó chết không còn động tĩnh.
Diệp Mục Thiên nhịn không được nhíu mày!
Hiện trường không ít người càng nhịn không được nhao nhao kêu lên.