Bây giờ thì nói chuyện phải chú ý nói chuyện tránh xa chủ đề có liên quan đến bữa tiệc của hoàng gia.Về đến nhà Băng Thần mặc kệ các nàng bản thân một thân mình muốn đi nghỉ ngơi nhưng hắn ta bỗng nghe được một tin tức tốt.
Trình Lan ngạc nhiên thốt lên:
"Hai người các ngươi cũng tham gia Thiên Nguyên học viện lần này, lần thập quốc tranh tài ta nhớ các ngươi đâu có tham gia."
Tử Lan ôm lấy Trình Lan cười nói:
"Sư phụ chúng ta có ân với một vị lão sư trong Thiên Nguyên, lần này hắn ta dùng xuất của con cháu nhường cho chúng ta."
Băng Thần làm như không nghe thấy đi một mạch vào trong ngõ quẹo thì hắn ta nắm chặt tay vào, vẻ mặt kích động vô cùng.Nếu như thế thì chẳng khác nào mình có thể đủ thời gian hai tháng để trả thù, hắn ta tâm trạng vui vẻ đi về phòng.
Bỗng hắn ta nghĩ hình như bây giờ không phải lúc để mình nghỉ ngơi thì phải, biết đâu chỉ một số hành động nhỏ cũng coi như giúp mình trả thù thành công.Nghĩ là làm hắn ta quay đầu lại luôn đứng ở một nơi xa quan sát tìm cơ hội, đến tận chiều tối các nàng mới tan ra, mỗi người đều về phòng riêng của mình.
Tối này lão gia tử cùng các vị khác cũng không có ở nhà mẹ của Nhạc Thanh Thanh cũng ở trong cùng chưa về, nghe nói ở đấy đến tận một tháng.Đồ ăn tối mỗi người chỉ cần dặn một cầu thì sẽ được mang tới tận phòng, đây coi như một cơ hội trời cho để hắn ta trả thù.
Ngồi trên nóc nhà đợi đêm đến hạ nhân mang đồ ăn đến dãy phòng của hai tỷ muôi Trình gia cùng hai cô nương họ Tử.Người nha hoàn này đang bưng đồ ăn thì hết cả hồn bởi Băng Thần xuất hiện chặn trước người nàng ta.
"Ngươi mang đồ ăn cho bọn họ ư, để ta mang dùm cho dù sao ta cũng có việc tìm các nàng, ngươi mau đi mang đồ ăn cho những người khác nữa."
Người thị nữ này tuy cảm giác đáng ngờ nhưng nghĩ lại đây là Băng Thần, hắn ta làm người quang minh lỗi lạc như thế lại đi hại ai.
"Cám ơn thiếu gia tiểu nhân cáo lui."
Băng Thần tiếp nhận lấy bốn bát bún sau đó cười nói:
"Không có gì ngươi cứ lui đi."
Đợi người kia đi khuất bóng Băng Thần khóe miệng nở nụ cười gian trá, lấy ra một đôi đũa hắn ta gắp mấy miếng thịt to bỏ vào hai cái bát khác cười âm hiểm:
"Các ngươi hành hạ bổn thiếu gia ư, các ngươi phải trả giá, ta sẽ lấy hết thịt của các ngươi, hahaha."
Sau đó tâm trạng vui vẻ bưng lên nhưng nghĩ cái này vẫn còn quá nhẹ, Băng Thần nhìn hai bát mì gần hết thị tràn đầy suy tư sau đó:
"Phút, phụt "
Băng Thần đã dùng tuyệt chiêu mà ở Trái Đất hay dùng, nhổ nước miếng, lấy đũa quấy đều lên rồi bưng về phía phòng của các nàng.Nghĩ tới đầu đũa bị ướt sẽ khiến các nàng nghi ngờ hắn ta dùng hỏa nguyên khí hong khô đi, thấy mọi thứ vẹn toàn hắn ta gõ cửa phòng hai nàng.
Tử Mộng đang tu luyện thì bị làm phiền tâm trạng không vui nhưng đây là bữa ăn tối cũng lên nàng vẫn ra nhận.Mở cửa thấy người mang tới là Băng Thần thì nàng có chút ngạc nhiên nhưng vẫn mở cửa cho hắn vào.
"Sao lại là công tử, nha hoàn phục vụ đâu?"
Băng Thần mỉm cười một cái sau đó nói:
"Ta có chuyện cần tìm hai vị lão bà phòng kế lên tiện thể mang cho các ngươi luôn, với lại ta cũng có chút chuyện muốn hỏi các ngươi."
Đặt hai bát mì ra bàn đẩy đến trước mặt hai người các nàng, Băng Thần không cần nói gì Tử Mộng đã bắt đầu ăn nhưng hắn lại không thấy thông báo gì cả.Hắn ta biết rất có thể chỉ một chút như thế chưa đủ thể nên chút thất vọng, xem ra vẫn phải tìm cách nào đó hợp lý hơn.
"Các ngươi lần này tham gia khảo hạch của Thiên Nguyên học viện tất có nguy hiểm, có cần ta đây phái mấy người hộ vệ cho các ngươi không."
Tử Mộng cười với hắn xong nhàn nhạt nói:
"Công tử không cần lo chúng ta tu vi cũng không cạn ta, vả lại hai tỷ muội chúng ta cũng rất muốn thực nghiệm chiến đấu xem thế nào."
Băng Thần nếu không biết sự thật về tu vi của các nàng có khi sẽ thật tin nhưng bây giờ hắn chỉ có thể thầm khen:
"Hai người này có thể lãnh giải thưởng điện ảnh bởi khả năng diễn xuất như thế này, cha sao hai nàng nói cái gì mấy cô nàng kia cũng tin sái cổ."
Băng Thần cũng đành hoàn thành vai diễn của mình luôn, hắn ta chắp tay nói:
"Đã thế tại hạ cáo lui."
Hắn ta bừng hai bát mì khác đi qua phòng của Trình gia hai tỷ muội, Tử Lan cùng Tử Mộng lúc này mới dừng đũa nói nhỏ:
"Tiểu tử này có gì đó hơi lạ nhưng trong bát mì lại không có cái gì, vả lại ta không nghĩ ra hắn ta muốn làm gì."
Tử Mộng nghĩ đến cái gì đó hít hít vài hơi sau đó sắc mặt đột nhiên biến đổi, nàng móc học để cho mình ói ra.Tử Lan không biết chuyện gì xảy ra ngay lập tức hỏi:
"Mộng tỷ có chuyện gì thế bát mỳ này có gì sao, ngươi là Vũ Tôn cũng không lên sợ trúng độc nư thế chứ."
Tử Mộng ói ra xong nét mặt tức điên nhìn nàng nói:
"Tiểu tử này nhổ nước bọ vào mì của chúng ta, bữa hôm chúng ta mang hắn đi về phòng có vẻ tên này còn có chút ý thức thế lên bây giờ mới trả thù."
Từ Lan nghe thế cũng xanh hết cả mặt ói ra liên tục, hai nàng vẻ mặt vô cùng tức tối nhìn về căn phòng kế bên, Tử Mộng gằn từng chữ:
"Tiểu tử thối ngươi cứ đợi đấy bản cô nương sẽ cho ngươi biết mặt, đồ nam nhân nhỏ mọn, lần này ngươi chắc chắn phải trả giá đắt cho hành vi của mình."
Băng Thần vừa vào phòng của hai tỷ muội Trình gia thì thấy âm thanh của hệ thống vang lên.
Chúc mừng ký chủ đã thành công trả thù Tử Lan (1/4)
Chúc mừng ký chủ đã thành công trả thù Tử Mộng (2/4)
Băng Thần liền vui vẻ nhưng hắn vẫn thắc mắc tại sao các nàng ăn mỳ lại không có gì, bây giờ tự nhiên lại hoàn thành.Bỗng hắn nghĩ đến một khả năng, có khi nào các nàng phát hiện ra không nhỉ, phóng ra thần thức muốn cảm nhận một chút thì bị hai luồng khí thế ngăn cản ở ngoài.
Có vẻ đúng như mình nghĩ rồi hai nàng ta bây giờ mới phát hiện ra hành vi dơ bẩn của hắn ta.Có khi nào hai nàng lập tức muốn làm thị mình không, bưng mì đến cho hai cô nàng tâm trạng hắn thấp thỏm.
Nhưng tới tận khi hai nàng ăn xong hết mì hắn ta liền thở phào nhẹ nhõm,khóe môi nở nụ cười:
"Hai người các ngươi cùng bổn thiếu gia đại chiến nào."
Lao tới ôm hai người các nàng lên giường hắn ta liền dùng toàn bộ công lực của mình chiến đấu cả đêm.Hắn không biết mình sắp trải qua một chuỗi ngày dài mệt mỏi, bởi hai người kia đang lên kế hoạch trả thù hắn ta.
Cả một đêm sanh cả đến tận sáng hắn ta mới mặc đồ vui vẻ đi ra ngoài, bàn đá bên ngoài hắn ta đã thấy hai cô nàng kia ngồi chờ sẵn.Băng Thần không biết các nàng vì mục đích gì nhưng có thể chắc chắc các nàng sẽ không làm gì mình bây giờ.
Tử Mộng thấy hắn ta ra thì cười nói:
"Công tử làm cốc trà nóng buổi sáng."
Thị lực của Băng Thần rất tốt thế lên trong lòng hắn ta thầm hô:
"Trà này rõ ràng đã nguội huống chi nước bọt của các ngươi còn nổi lềnh bềnh thế kia, giả tạo có thể bài bản một chút được không.Không biết các nàng nhổ bao nhiêu ngụm mà khiến cả cốc trà toàn bọt."
Nhưng từ phía xa Nhạc Thiên Vệ chạy tới vui vẻ ngồi xuống, hai người này chưa bị Băng Thần hút hồn ba người bọn họ vẫn còn cơ hội.Băng Thần liền giả bộ tươi cười sau đó lắc nhẹ cốc trà rồi nói:
"Đây là trà các nàng pha ta có việc gấp phải đi mời các ngươi."
Sau đó không để ai mở miệng hắn ta nhanh chóng chay mất tăm, ba huynh đệ thì giành giựt nhau cốc trà.Bọt bên trên đã bị Băng Thần đánh tan khiến ba người bọn họ uống trà không biết rằng nó bỉ nhổ rất nhiều nước bọt.
Nhạc Thiên Vệ giành được sau đó nói:
"Có vẻ sáng nay ăn nhiều cháo thịt gà quá hay sao ta cảm giác hình như trà này cũng có tý vị cháo thịt gà."
Nhạc Thiên Quốc không thèm để ý nói:
"Hai vị cô nương hôm nay trời xanh mây trắng chúng ta muốn ra ngoài ngắm cảnh hai vị cô nương có nhã hứng đi theo chúng ta không."
Tử Lan cười trừ sau đó nói:
"Xin lỗi ba vị công tử tỷ muội chúng ta cảm thấy trong người không tốt cần phải nghỉ ngơi chuẩn bị cho khảo hạch nữa.Để khi khác chúng ta sẽ cùng ba người các vị ra ngoài ngắm cảnh, còn bây giờ xin phép cáo từ."