Băng Thần người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Nấu ăn bằng Tử Hạt Nấm nhận thưởng cấp độ tăng 1 ( hiện tại cấp 47)
Băng Thần người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Cứu sống một thành viên hoàng gia Thủy Ngạc quốc nhận thưởng cấp độ tăng 1 (hiên tại cấp 48)
Nhân vật: Băng Thần (Cấp 2048) (Chiến lực: 1024000)
Danh hiệu: Đệ Nhất Phi Thăng Nhân ( Tất cả chỉ số cơ bản tăng mười lần)
Exp: ( 0 /4800)
Huyết mạch: Bảo Ngọc Tổ Long (Thần Vương huyết mạch)
Chức nghiệp: Luyện Ngục Tử Thần /// Phụ tu: Đệ Nhất Phù Sư (cấp 2020)
Sinh lực: 1.2 triệu
Lam: 500 ngàn
Công kích:1.1 triệu
Phòng thủ: 300 ngàn
Tốc độ: 601 ngàn
Trí lực: 209 ngàn
Thể chất: 802 ngàn
Kĩ năng:
Quang Minh Tử Thần
- Ác Quỷ Tốc Biến (Nâng cấp 3 lần)
- Thiên Sứ Tốc Biến (Nâng cấp 3 lần)
- Hắc Ám Hàng Lâm (Nâng cấp 3 lần)
- Quang Minh Cầu (Nâng cấp 3 lần)
- Mạng Đổi Mạng (Nâng cấp 3 lần)
- Thiên Võng (Nâng cấp 3 lần)
- Tử Thần Hiện Thế (Nội tại) (Nâng cấp 3 lần)
Trang bị: Nhật Nguyệt Sáng Thế, Bạch Huyết Chiến Y, Ngân Lang Thần Bộ, Thiên Thần Vương Miện, Thần Vũ Dây Chuyền, Vô Hạn Sáng Thế,Tạo Hóa Diện Linh Khí, Hắc Long Hồn Cung, Tạo Hóa Hư Vô Thủ (Đang trang bị)
Băng Thần hít nhẹ một hơi bắt đầu đi vào trạng thái nghiêm túc tính toán, trong đầu hắn thầm nghĩ:
"Bâu giờ sát thương từ chức nghiệp tăng cho công kích bình thường thì mình sẽ có khoảng 3.4 triệu sát thương mỗi đòn đánh, nếu mục tiêu vướng vào Thiên Võng sẽ đạt khoảng 15 triệu, phòng thủ của mình đủ để đỡ hai con chim liên tục mà không phải chịu sát thương.
Nếu sử dụng vạn tiễn kỹ năng thì vẫn chưa ôn bởi sát thương bị giảm khá nhiều, trên không trung lại giảm khả năng tập trung của mũi tên, nếu không giết được bọn chúng lại để bị tiếp cận thì cũng rất mệt mỏi đây.
Xem ra cánh tốt nhất vẫn là tìm chỗ trốn đợi con Hải Âu ngỏm còn tòa nhà này rớt xuống nước thì tránh đi sẽ tốt hơn, còn nếu theo cảm giác hiện tại thì đám chim này sắp chuẩn bị đòn phủ đầu, trước tiên phải tìm chỗ trốn đã rồi tính tiếp."
Hắn xem xét tính toán vừa xong thì tiếng cửa kính vỡ tan làm hắn ta giật mình né tránh.
Mọi thứ quá nhanh thế nên Băng Thần chỉ có thể tuân theo bản năng để né tránh, những con chim kia còn ở rất xa thế nhưng bọn chúng Mưa Lông đã cày nát con thuyền này, Băng Thần còn nghe được tiếng rên rỉ trong đau đớn của con Hải Âu.
Phương hướng cũng bắt đầu loạn xạ, rõ ràng con hải âu đã trúng vài chiếc lông vào mắt, thở ra một hơi Băng Thần biết mình phải tìm chỗ trốn, thế nhưng bỗng nhiên linh tính lại mách bảo hắn không được trốn vào lúc này.
Băng Thần lại rất tin tưởng vào linh tính của mình thế nên hắn ta lấy ra Thiên Thần cánh tông cửa bay ra ngoài, bây giờ tình hình rất hỗn loạn tiếng la hét khắp nơi, nhanh chóng lượn xa ra Băng Thần chọn mục tiêu là một đảo đá nhỏ gần đó.
Con hải âu không lồ rít lên vài tiếng sau đó như máy bay hết xăng đâm đầu thẳng xuống dưới mặt nước, Băng Thần nhíu mày khi hắn thấy dù rơi xuống nước vẫn còn hơn bị lũ chim kia đuổi theo chứ nhỉ.
"Rào "
Một tiếng nước cực lớn vang lên, từ phía dưới mặt nước một con cá Thu khổng lồ một miệng gom gọn con chim Hải Âu sau đó đó biến mất sau màn nước, Băng Thần thấy thế không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Kích thích thị giác vừa rồi quá lớn, chứng kiến cảnh một con cá khổng lồ nuốt hết chỗ mình vừa ở cảm giác không tốt cho lắm, hạ cánh xuống đảo đá Băng Thần ngay lập tức đi xuống nước cạnh vách đá quan sát thật kỹ rồi núp vào một vùng nước.
Chỉ khoảng nửa phút sau bầu trời phía trên đã trở nên đen như mực, đám chim kia liên tục kêu la, bị cướp một con mồi rõ ràng làm cho bọn chúng không vui chút nào, Băng Thần thì vẫn không dám ló mặt ra ngoài.
Bây giờ hắn ta lại mong muốn nhìn thấy chút ánh sáng, ước muốn của Băng Thần được bầy chim toại nguyện ít phút sau đó, chúng nó không tìm thấy đồ ăn thế nên tiến thẳng về đằng trước tiếp tục càn quét.
Thế nhưng vẫn có khoảng một trăm con vẫn đang lởn vởn quanh đây, điều đó làm Băng Thần không yên tâm, thế nhưng một trăm con thì Băng Thần vẫn có tự tin giết được, Thiên Võng được mở ra trải dài khắp phạm vi mười dặm.
Hắc Long Hồn Cung đã trên lưng hắn ta từ bao giờ, ngoi lên khỏi mặt nước thì Thiên Võng bắt đầu phản hồi thông tin về cho Băng Thần, không có những người đồng đội thế nên hắn không thể thông qua Thiên Võng để miểu sát mấy con chim chết tiệt này.
Băng Thần nhắm mắt lại chậm rãi cảm nhận Thiên Võng truyền về thông tin, cung trên tay thả ra một mũi tên nhanh như gió lao tới phía một con Tử Vi Điểu vừa rời tầm mắt của đồng loại, mũi tên găm thẳng vào cổ đồng thời miểu sát luôn con chim.
"Ầm.....rào.... rạt "
Con chim ngã từ một núi đá nhỏ khác xuống nước điều này khiến cho rất nhiều còn chim khác chú ý về hướng đó, thậm chỉ còn có cả những con bay về hướng đó kiểm tra, mất chú ý kiến cho bọn chúng trở thành miếng mồi ngon cho Băng Thần phục kích.
Từng con chim bị Băng Thần bắn rụng liên tiếp, Băng Thần mỉm cười thì thầm:
"Có vẻ mình khá giỏi trò bắn chim này."