"Hai người các ngươi thể hiện rất tốt, không ngờ có những người trẻ tuổi thực lực lại cao như thế, khi ta còn trẻ thực lực thua xa các ngươi đấy chứ."
Mạc Khanh ít giao tiếp nghe nàng khen mình thi cúi đầu ngượng ngùng không biết nói gì. Tô Linh thì ánh mắt lạnh giá nhìn về phía Khang Vương như đang chất vấn hắn ta, nhưng không như mọi khu lần này hắn chỉ có thể im lặng.
Băng Thần thì khác với Mạc Khanh hắn ta thoải mái đáp:
"Cảm ơn phu nhân đã khen ta cùng nàng, nhưng chính chúng ta cũng biết đoạn đường phía trước còn rất dài.Các tiền bối ngồi ở đây ai không từng trải qua biết bao nhiêu sóng gió, mỗi người đều đáng để ta nể phục.
Nếu mười năm, hai mươi năm nữa thực lực của tiểu bối vượt qua các vị thì ta sẽ vỗ ngực nhận lồi khen nhưng bây giờ thì ta chỉ có thể nói " ngài quá khen rồi." "
Tô Linh lông mày càng nhíu chặt, tuy rằng Thiên Lam vốn không phải là đối thủ của Nữ Nhi Hồng, thậm chí còn không đứng vào top 200. Thế nhưng để cho Khang Tiểu Vũ có được người như thế thì nàng cũng không dễ chịu, ai muốn con của mình thua con người khác.
Có điều thông minh như nàng thì chắc chắn sẽ không lỗ mang lúc này, đáng buồn cũng là ở chỗ này, ngồi trong đây chẳng có ai não tàn cả. Chính vì thế ngoài Băng Thần cùng Loan Phượng những người khác nói chuyện có đôi phần cứng ngắc.
Loan Phượng nhìn người thanh niên này, nàng không còn lời nào để khen tặng, khuyết điểm duy nhất là hắn ta quá phong lưu.Nếu không thì Khang Tiểu Vũ tìm hiểu hắn ta một chút cũng rất có thể, có điều giống như nàng Khang Tiểu Vũ cùng không thích kẻ phong lưu.
"Người trẻ tuổi lại biết khiêm tốn như thế thì mười người, chín người sẽ trở thành cường giả một phương, ngươi cố gắng giúp con gái ta nàng nhìn thế thôi chứ tính tình còn bốc đồng lắm."
Băng Thần từ chối cho ý kiến đánh giá, dù sao cũng đang nói đến xếp mới của mình, Trịnh Vũ Cầm còn đang nhìn mình chằm chằm.Hắn chỉ mỉm cười khách sáo nói:
"Đã là thành viên của Nữ Nhi Hồng thế nên ngài không phải lo lắng, ta sẽ toàn lực phụ tá hội trưởng."
Loan Phượng nhìn hắn cười rộ lên nói:
"Ngươi thật thú vị, nếu có một ít người biết ăn nói cùng đối nhân xử thế như ngươi thì cuộc sống của ta thoải mái hơn biết bao nhiêu."
Khang Vương cảm giác như mình vừa bị đâm một đao vậy, mà Tô Linh ngồi kế bên gật đầu càng làm hắn ta đau lòng hơn.Băng Thần nghe thế mỉm cười nói:
"Có ít người không biết ăn nói không phải vì họ không nói được lời hay ý đẹp, bởi vì họ có cái khó của mình, nếu nói lời hay ý đẹp thì sẽ thành giả dối. Họ cũng rất đáng thương, phu nhân có thể thông cảm cho bọn họ là tốt nhất, như thế chính ngài cùng người đó ai cũng sẽ thoải mái."
Loan Phượng mỉm cười không nói gì nữa bởi phi thuyền đã tới nơi, nhưng hai hàng lông mày siết chặt, có vẻ nàng cũng đang suy ngẫm những gì Băng Thần nói.Khi hắn cùng mấy người đi xuống, liếc qua Khang Vương thì thấy trong ánh mắt tràn ngập cảm động.
Phi thuyền đóng cửa, Băng Thần lắc đầu thầm nghĩ:
"Một kẻ đáng thương."
Tuy không nhìn được những gì liên quan đến Tân Sinh nhưng cuộc sống thường ngày của một người hắn ta có thể thấy rất rõ.Kể cả những chuyện trong quá khứ, hệ thống thần kỳ cũng được thể hiện rõ ràng.
Khang Vương người này không biết dẵm vận cứt chò gì mà hai lần tóm được hai mĩ nhân đang có men say trong người, lại đúng lúc họ không có người bảo vệ khiến hắn chiếm được tiện nghi.Nhưng bất hạnh của hắn chính là sau khi Loan Phượng có bầu về làm dâu Khang gia, nàng còn chưa kịp chấp nhận hắn thì Tô Linh lại dính vào với lý do tương tự.
Băng Thần khi quan sát thây thân thể của hai nàng thì hai hàng nước dãi muốn chảy ra ngoài luôn, tuy không phải Thiên Sinh Mị Cốt như mấy người lão bà của hắn nhưng hai nàng lại có khí chất đoan trang của thục phụ, thân hình đẫy đà đầy quyến rũ.Loại này Băng Thần chưa bao giờ được thử thế nên hắn khá thèm, dù sao cái gì cũng phải đớp một lần cho biết.
Con người ai chả thể no bụng nhưng đói con mắt, cũng may hắn sang được Thiên Nguyên thế giới nếu không thì hắn có khi cũng phải chiu tình trạng giống như người này. Khang Lam thì rất giỏi che giấu, khi từ biệt thậm chí còn không lỡ ra nhìn, Thiên Sinh Mị Cốt sức hấp dẫn đâu phải bình thường.
Về đến biệt thự thi Băng Thần ngạc nhiên khi thấy Khang Tiểu Vũ cùng những người kia cũng đã về trước cả hắn:
"Các người về từ khi nào thế?"
Lương Hiểu Mạn kéo tay áo hắn ghe tay nói nhỏ:
"Nàng ấy đang buồn chuyện hai vị tiền bối, lại thêm gia đình lục đục thế nên nàng không muốn gặp mặt mặt bọn họ. Chứ thực ra khi Vũ Cầm tỷ dẫn ngươi đi thì nàng cùng chúng ta đã chuẩn bị lên phi thuyền đi về rồi."
Khang Tiểu Vũ nhìn hắn nghiêm nghị nói:
"Thành viên của đội ngũ của ngươi sẽ được đặc cách ở trong biệt thự gần tháp trung tâm, nhưng các nàng thì không có vấn đề gì nhưng riêng ngươi thì có."
Băng Thần nhìn nàng nhăn mày hỏi:
"Ta thì có vấn đề gì?"
Khang Tiểu Vũ nhìn hắn thản nhiên nói:
"Ngươi là nam nhân, ở đây tất cả là nữ nhân, ngươi nói xem có vấn đề hay không?"