"Chúng ta ở lại trong này ba ngày rồi xuất phát ta đã cho sủng thú của mình đi thăm dò đường ra rồi, hi vọng nhanh chóng sẽ tìm được đường về với nhân loại.Sức mạnh của chúng ta bây giờ đang bị hạn chế quá nhiều bây giờ chúng ta xài tạm đồ ăn trong này ba ngày sau rồi tính tiếp."
Hai cô nàng cũng không ai thèm nói chuyện gì với hắn làm cho Băng Thần rất khó chịu nhưng hết cách rồi nhìn bảng chỉ số của hai người khiến cho hắn ta giật mình.
Tính danh: Tử Lan (Phong ấn)
Thực lực: Vũ Hoàng Nhất Trọng Thiên
Huyết mạch: Tử Tước Lan Hoa
Thể chất:Thiên Sinh Mị Cốt
Đẳng cấp:13
Lực lượng:250000 ( 40)
Tốc độ:150000 ( 30)
Trí lực:19
Thiên phú: 35
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố: Mộc, Thổ
Tuổi thọ:500
Độ thiện cảm: 32
Danh hào:Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sĩ 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Tính danh: Tử Mộng (Phong ấn)
Thực lực: Vũ Tôn cửu trọng
Huyết mạch: Tử Tước Thần Điểu
Thể chất:Thiên Sinh Mị Cốt
Đẳng cấp:32
Lực lượng: 100 triệu ( 50)
Tốc độ: 70 triệu ( 30)
Trí lực:30
Thiên phú: 77
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Lôi
Tuổi thọ:200
Độ thiện cảm:13
Danh hào:Nhân Tôn (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Vương 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
"Mẹ kiếp "Bằng Thần thầm chửi một tiếng.
Sau đó hắn ta có chút bi quan nghĩ:
"Có lẽ ba ngày nữa mình sẽ biến thành nữ nhân mất, không lẽ lão tử ta mới lấy vợ vài ngày đã trở thành bọn họ tỷ muội.Thậm chí còn phải xem các nàng lấy nam nhân khác, không lẽ các nàng còn thích một nữ nhân hay sao , Băng Thần cả người khó chịu bức bối."
Đi tìm một ngách nhỏ trong hang động bên trong có một phòng đá riêng dùng một viện quang thạch thắp sáng lên sau đó Băng Thần tiếp tục phát huy trí tưởng tượng của mình.
Sau một đêm
Băng Thần lúc này đã tưởng tượng đến cảnh mình trở thành nữ nhân bị một đại hán đè ở phía dưới.Bật người dậy lau mồ hôi trên trán hắn ta bắt đầu nở nụ cười gằn thầm nghĩ:
"Người không vì mình trời tru đất diệt."
Hai người các nàng mình không quá quen nhưng nếu mình có chuyện thì biết bao nhiêu người thân buồn khổ đành phải dùng biện pháp khác thôi.Nghĩ là làm hắn ta đi ra ngoài, thấy hai nàng đã tỉnh giấc thì hắn ta nói:
"Hôm nay lương thực của chúng ta đã hết, ta cần một người cùng ta ra ngoài tìm lấy thức ăn sống.Một người người khác thì có gắng tìm càng nhiều củi khô càng tốt, đồng thời nếu sủng vật của ta quay lại thì có thể cho no biết ta chỉ đi ra ngoài một chút."
Hai nàng nhìn nhau thì Tử Lan lắc đầu một cái, Tử Mộng đứng lên nhìn hắn ta nói:
"Ta đi với ngươi."
Băng Thần nhún vai nói:
"Không vấn đề chúng ta cần suốt phát sớm cố gắng tích trữ thật nhiều lương thực trước khi Hắc Thiết Xà trở về.Bởi chúng ta có thể sẽ phải di chuyển một quang đường dài không chừng."
Nói xong hắn ta quay đầu đi một mạch ra bên ngoài, hai cô nàng nhìn nhau một cái nhưng cũng theo đúng phân công của mình đi ra ngoài làm việc.Tối hôm qua các nàng đã thử đủ mọi cách nhưng có vẻ đúng như Băng Thần nói, sức mạnh của bọn họ đã bị giới hạn lai.
Tử Mộng cùng Băng Thần đi ra ngoài rất lâu nhưng không thấy bất kỳ con thú nào, dù có thấy cũng là nhưng con khổng lồ.Nhưng ông trời không phụ lòng người Băng Thần đã tìm thấy một con suối nhỏ nhưng đám cá trong đó không hề nhỏ, mỗi con cũng gần một mét.
Băng Thần từ trong giới chỉ lấy ra một cái bao sau đó đưa cho Tử Mộng rồi nói:
"Cầm lấy."
Hắn ta lao xuống dòng nước trong nhanh chóng chộp lấy vài con cá tung lên bờ, sau giây phút bất ngờ những con cá liền chạy tán loạn.Lặn ngụp nửa tiếng dưới nước Băng Thần đã bắt được vài chục con, Tử Mộng cũng giữ đến vài bao cá.
Đi lên bờ sau đó Băng Thần nằm lên một tảng đá nghỉ mệt, mất đi nguyên khí trợ giúp cảm giác mệt mỏi hắn đã lâu không cảm nhân được, tất nhiên nếu không tính lần bị lười biếng kiếp nạn.Băng Thần quay qua nhìn đang sáng mắt vì cá Tử Mộng, nàng ta dù sao cũng là một thần tước hóa hình và giống loài của nàng quả thật rất thích cá.
Băng Thần thấy nàng thu hết cá vào bên trong giới chỉ thì nhàn nhạt hỏi:
"Tử Mộng cô nương giả dụ chúng ta về lại được Thiên Nguyên đại lục ngươi sẽ trả thù ta sao?"
Từ Mộng nhìn hắn cười nói:
"Làm sao có chuyện đó."
Nhưng độ thiện cảm lại giảm năm điểm cho hắn ta biết có vẻ thương lượng sẽ không có tác dụng.Đã thế thì phải dùng biện pháp mạnh, hắn ta lôi chiếc áo đã ướt ra tiến tới gần nàng sau đó gằn giọng hỏi:
"Thế phiền ngươi thề với thiên đạo rằng sẽ không còn thành kiến cũng như sẽ không bao giờ trả thù ta."
Tử Mộng nhìn hắn ta cười gượng nói:
"Ta đã nói sẽ thì sẽ không trả thù không lẽ công tử còn không tin ta."
Băng Thần cười trào phúng nhìn nàng nói:
"Ta chính là không tin nổi, ngươi có biết giống loài của ta có một khả năng đặc biệt gì không?"
Tử Mộng lui về đằng sau trên tay không biết đã giấu một con dao từ lúc nào, nàng nhìn hắn nhíu mày hỏi:
"Ta tất nhiên không biết cũng không cần biết."
Băng Thần chộp lấy một tay của nàng thì nàng liền một tay khác dầm dao muốn đâm hắn ta nhưng tốc độ của nàng bây giờ quá chậm.Hắn ta chộp lấy con tay kia của nàng ngón tay búng nhẹ con dao bay thật xa, Tử Mộng nhìn Băng Thần ánh mắt tràn đầy sợ hãi còn hắn nhàn nhạt nói:
"Thế nhưng tại hạ lại càng muốn nói cho ngươi biết, tộc ta có khả năng nhìn thấu tâm linh thế nên ngươi có bao nhiêu căm ghét, thù hận ta đều thấy. Ngươi rất muốn trả thù phải không ta sẽ cho ngươi thêm lý do để trả thù."
Đè nàng ra mặt đất một tay nắm chặt lấy hay tay của nàng ta tay khác nắm ở vạt áo xé thật mạnh, cả bộ váy bị vung ra.Tử Mộng lúc này chỉ còn hoảng sợ nàng muốn cầu xin nhưng Băng Thần miệng đã chặn lấy miệng của nàng.Sau nụ hôn dài Băng Thần nhìn thân thể dương chi bạch ngọc cười gian manh, sau đó chỉ còn tiếng rên nhè nhẹ của Tử Mộng.
Một tiếng sau Băng Thần vui vẻ mặc lại đồ đạc nhìn lại chỉ số của nàng một chút