Chính vì thế sau một một giết chóc mệt nghỉ hắn ta quyết định đi ra lại Hoang Tưởng Đầm Lầy, rồi chuyện gì đến thì cũng sẽ đến mà thôi, nửa tiếng sau từ quả trứng một luồng ánh sáng màu xanh chiếu thẳng lên trời.
Vỏ quả trứng như thủy tinh nứt vỡ ra
"Crắc, crắc...."
Từng mảnh dần dần vỡ Băng Thần rất chờ mong xem thứ Yêu Đế Phong Thần mất nhiều năm nuôi dưỡng như thế là thứ gì, một luồng ánh sáng chói lóa tản ra, tận một lúc sao mới hết, phía chính giữa một bé gái đang đứng thẳng tay bóc vỏ trứng ăn.
Băng Thần nhìn nàng có vẻ khiến nàng không thích, nàng dùng ngón tay bụ bẫm chỉ hắn nói :
"Nhân loại ngu xuẩn "
Băng Thần nhìn nàng sao đó chỉ chính mình hỏi:
"Ngươi đang nói ta?"
Cô bé miệng nhai vỏ trứng kiêu căng nói:
"Chứ còn ai nữa."
Băng Thần ngẩn người sau đó mỉm cười
"Ba, ba, ba, ba....."
Băng Thần vùi tét mông nàng vừa nói:
"Láo này, láo này ,nhóc con mà dám lên mặt này, không biết tôn ty chật tự này."
Một lúc sau cô bé đã bắt đầu chảy nước mắt gào khóc:
"Nhân loại ngu xuẩn ngươi sẽ phải chịu trừng phạt của ta."
Băng Thần tiếp tục đanh mông nàng miệng khinh thường nói:
"Trừng phạt ta ngươi làm được không? Hỗn này, láo này."
Một lúc sau cô bé liền xin tha, Băng Thần cũng buông tha nàng, nàng sau đó vùi sùi sụt vừa ăn vỏ trứng , ăn hết vỏ trứng nàng rút một thanh kiếm Hoàng Kim ở dưới lên, trước ánh mắt kinh ngạc của Băng Thần.
"Kinh, crắc "
Nàng cắn đứt miếng chuôi kiếm sau đó nhai "cót két " vang lên đều đều, Băng Thần mỉm cười xoa đầu nàng nói:
" Trẻ con phải ngoan như thế thì người lớn mới thương chứ, bây giờ nói cho ta biết ngươi là ai nào?"
Cô bé đặt thanh kiếm xuống biến thành một con Phượng Hoàng, thế nhưng cả người lại toát ra hơi lạnh thấu xương, nàng dùng tiếng người nói:
"Ta là Phượng Hoàng Băng Giá chủng tộc bá chủ..."
"Bốp "
Ngọc Thỏ tiện tay cho nàng một vả miệng nói:
"Sạo này, bớt chém gió "
Bạch Đè nàng xuống dưới vuốt nói:
"Chém này, ngừng nổ"
Nàng lướt xung quanh thì cảm nhận được khí thế quen thuộc không yếu hơn mình, nàng vội biến thành dạng người sau đó giả vờ ngây thơ nhìn hắn ta nói:
"Ca ca bọn họ bắt nạt ta, ta vỡ trứng ra nhìn thấy ngươi đầu tiên thế nên ngươi là chủ nhân của ta phải bảo vệ ta."
Băng Thần nhìn nó hỏi:
"Ai nói ta là chủ nhân của ngươi."
Cô bé nhìn hắn rồi nói:
"Ngươi tự soi gương thì sẽ thấy ngay thôi."
Băng Thần lấy ra một bộ áo giáp sáng bóng làm gương soi, trên trán hắn không biết khi nào có biểu tượng hình con chim, hắn giật mình hỏi:
"Có từ bao giờ đây?"
Ngân cùng Bạch đồng thời kéo tay áo của hắn lên, không biết từ bao giờ đã có một hình săm mỗi bên tay, đã thế chúng còn hơi phát sáng, hia cái kia mặc áo che đi không sao nhưng trên trán sao che.
Hắn lúc này mới coi chỉ số của nàng
Tính danh: Chưa đặt tên ( Chiến sủng) (Cấp 1)
Exp: 0/1000
Độ quý hiếm:????
Huyết mạch:Phượng Hoàng Băng Giá (????)
Sinh lực: 100
Lam: 500
Công kích: 1000
Phòng thủ:50
Tốc độ: 500
Trí lực: 100
Thể chất: 50
Độ thiên cảm: 60
Chiêu thức:Phượng Ngâm ( Tạo sức ép giảm kháng ma pháp của đối thủ 50%, đồng minh toàn chỉ số cộng 50%) Băng Cầu ( phun ra một cầu băng lạnh giá nếu trúng gây 200% sát thương, có +50 % chí mạnh, có thể làm chậm hoặc đóng băng đối phương. (Cấp cao hơn mới thực tỉnh kỹ năng khác)
Băng Thần nhìn cô bé sau đó nói:
"Sau này ngươi gọi là Lam nghe rõ chưa."
Cô bé nhai rau ráu vũ khí hoàng kim nhìn hắn đắm đuối nói:
"Theo trí nhớ truyền thừa của ta nhân loại đâu có đẹp thế nhỉ."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi đoán đúng rồi thực ra ta đây cũng không phải hoàn toàn là người, ta cũng giống như ngươi mang hoàn toàn dòng máu yêu thú ."
Băng Thần hóa ra thành bán yêu thì cô bé tý tuổi liền nói:
"Khi nào ta trở thành Thần Vương nắm giữ vũ trụ nhất định sẽ cưới ngươi làm vợ cả."
Băng Thần búng trán nàng một cái rồi nói:
"Ngươi bây giờ là sủng thú của ta,với lại ta không có sở thích với mây nhóc tỳ nhé, có gắng lớn lên thành đại mỹ nhân thì ta sẽ suy nghĩ lại. Ha ha ha ha."