Mục lục
Thú Tu Thành Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Thư đã đoán được phần nào ý tưởng của Sát Thần Kiếm và Sinh Mệnh Ngọc Điệp dù cho bọn hắn cũng đã quyết định dứt khoát. Thế nhưng về hướng họ muốn lại trong vô thức khiến Băng Thần trở thành một chủ nhân giống như đã từng.

Mười món bảo vật chấn cả thiên địa, sức mạnh vô biên. Thế nhưng trong mắt Thiên Thư họ chỉ là một đám trẻ chưa trưởng thành. Mỗi người một tính cách, một năng lực khác nhau.

Thế nhưng họ quên đi Băng Thần là duy nhất chứ không phải nhiều. Tượng đất nhiều người thò tay nặn thì cuối cùng chả ai như ý cả.

Bản thân hắn ta vô cùng thông minh nên sẽ thành tượng đất để bọn họ tùy ý nặn ư.Ngươi muốn hắn đi liều mạng hắn lại dùng trí não giết địch,chuyện dược như ý là điều rất khó có khả năng.

Quay người nói với Sinh Mệnh Ngọc Điệp:"Tam muội nghĩ kỹ nếu không phí cơ hội. "Không muốn nhìn thấy Thiên Thư bởi vì nàng sợ hãi chính mình thay đổi.

Thế nhưng nàng vẫn cố gắng một lần chỉ cần một chút là nàng hài lòng. Để hắn giống nàng dù chỉ một chút thôi không cần quá nhiều như thế,nàng đã thay đổi rồi nhưng chỉ là Thiên Thư không biết thôi.Nàng chỉ muốn xem khi hắn về với cô chủ mình thì sẽ phản ứng ra sao có thể nào là một lần trùng phùng đẫm nước mắt như nàng mong muốn.Đơn giản chỉ là một bài thử để nàng hiểu rõ hơn về vị chủ nhân mới nếu không nàng yên tâm không được dù sao hắn nếu có thể giống tỷ của mình thì quá tốt nếu không dược thì cũng đành thôi.

Một đêm tràn mệt mỏi và hung hiểm của Băng Thần kết thúc mọi nguy hiểm liều lĩnh đã lui về trong bóng tối.Hắn chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt tuy không quá mệt mỏi về thể xác nhưng tinh thần cũng như trí não luôn căng cứng chưa buông lỏng xuất từ lúc nhận nhiệm vụ đến bây giờ.

Mặt trăng mờ nhạt dần, không khí u ám lạnh lẽo cũng phai nhanh làn sương mờ ảo bị ánh mai chiếu sáng xua tan.Côn trùng cũng ngừng những tiếng rít thay vào đó là tiếng chim chóc hót vang trời tiếng gà rừng gáy như thông báo cả khu rừng rằng đã tới lúc tỉnh dậy đi trời đã sáng rồi.

Trên cây cao những phiến lá xanh mơn mởn như sáng lên như viên pha lê trong ánh sáng bình minh. Trong đó một phiến lá giọt sương nặng trĩu hướng xuống mặt đất rơi rất nhanh như người con muốn về với đất mẹ.

Nhưng đích đến của nó là đầu của một con tiểu hồ ly vẫn nhắm nghiền mắt có vẻ ngủ rất say,rất thư thái. Chỉ còn một chút xíu nữa là chạm vào bộ lông trắng muốt kia bỗng nhiên tiểu hồ ly cấp tốc dịch thân thể qua một bên tốc độ nhanh lạ thường rồi lại vào vị chí cũ như chưa từng động qua.

Không có hồ ly cản trở giọt sương hướng thẳng xuống đất vỡ tan hòa mình với thềm cỏ xanh tươi. Mà tiểu hồ ly cũng nhanh chóng nằm trở về hai mắt nhắm nghiền như chưa có chuyện gì xảy ra. Mặc kệ nắng mai chiếu vào khuôn mặt đáng yêu,bộ lông sáng lên như có người rắc kim tuyến vào lung linh như vật báu.

Trong thức hải Sinh Mệnh Ngọc Điệp nghe lời khuyên của Thiên Thư cho Băng Thần nghỉ ngơi đến sáng. Trong tán lá một đầu độc xà đang quan sát Băng Thần ngủ ngon,nó đã đi săn cả đêm lê cái bụng đói về trê cây thì gặp một món mồi thơm như thế này.

Thấy rất lâu tiểu hồ ly cũng không động đậy trong ánh mắt toát lên vẻ âm tàn. Trong chớp mắt phóng tới nhưng dị biến xảy ra.Tiểu hồ ly mắt vẫn nhắm nghiền,tuy nhiên hai cái đuôi lại động một cái quấn quanh đầu của độc xà. Trong khi đó một cái đuôi khác quấn gần đó rồi hai cái đuôi tách nhau ra xa. Tất nhiên đầu rắn cũng theo thân rắn tách ra mọi chuyện chấm dứt.

Chỉ trong vòng một giây mà đã có một sinh mạng lại ra đi một cách bất ngờ tuy nhiên nếu không phải xà chết thì là hồ chết.Trong đầu âm thanh của hệ thống vang lên nhưng hắn đang nghỉ ngơi lên cũng chẳng thèm để ý nội dung nhưng cảm giác cơ thể mạnh lên.

Tràn đầy sức mạnh làm hắn chẳng thấy buồn ngủ nữa giống như có người buồn ngủ bỗng nhiên uống một lon nước tăng lực vậy.Đặc biệt tăng lực này là hoàn toàn thật sự chứ không phải ảo giác mấy loại nước kia mang lại.



Tất cả diễn ra rất nhanh nhưng vẫn kịp để độc xà biết tại sao mình chết đầu vẫn đang há cái miệng, thân dưới dù rớt xuống mặt đất vẫn quàn quại bò về phía trước. Một màn này cũng làm cho Băng Thần khắc sâu hơn về sư chênh lệch giữa Trái Đất và nơi hắn đang đứng.

Đôi mắt tràn đầy không thể tin tưởng pha một chút hoảng hốt đầu rắn này một chút tư duy còn lại chỉ kịp để nó hoảng hốt. Nhưng do chết quá nhanh lên nó vẫn không kịp để hối hận mà độc xà này linh trí rất thấp nó còn chưa biết hối hận.Có phải chăng thì nó lên có chút sợ hão thì vẫn hợp lý hơn nhiều.

Buổi tối hôm qua sau khi chợp mắt thì một lượng ký ức truyền thừa tràn vào tuy chỉ là một số ký ức về tổ tiên không thực dụng lắm nhưng cũng có một số thứ dùng vào chiến đấu được. Đặc biệt là cách sử dụng đuôi để chiến đấu có thể dùng ngay mà do là truyền thừa lại có thiên tư cao lên sử dụng vô cùng lô hỏa thuần thanh. Còn rất nhiều truyền thừa khác nhưng hắn còn quá yếu để có thể sử dụng được.

Dù gì cũng là Thần thú huyết mạch Cửu Vĩ Thần Hồ đâu phải nói sử dụng là sử dụng diều kiện cũng khá lỏng nhưng yêu cầu rất nhiều về đăng cấp hắn rất mong chờ một công pháp tu luyện. Nhưng có vẻ hắn muốn công pháp lại không có chỉ có thể bị động trưởng thành.

Điều này làm hắn khá thất vọng nhưng cũng đúng thôi Cửu Vĩ Thần Hồ loại Yêu thú cấp cao này nếu không có vài khuyết điểm thì đúng là nghịch thiên.Nếu không có quá nhiều hạn chế thì Long tộc gặp bọn hắn cũng phải quỳ dù sao theo ký ức tổ tiên hắn không thích ăn Long tộc bọn chúng khá dai.

Sức mạnh kỹ năng chủ yếu là huyễn thuật càng cao cấp càng đáng sợ chỉ cần đủ đẳng cấp thì dù huyết mạch có cao hơn cũng bị ảnh hương ít nhiều. Bất cứ Hồ ly nào có huyết mạch của Cửu Vĩ Thần Hồ tuy chỉ là con non nhưng trí tuệ không thua gì nhân loại trưởng thành tiến cấp Yêu Vương đồng thuật tự động kích hoạt. Lúc đó thì một Hồ Vương có thể làm chết đối thủ khi hắn chưa hiểu chuyện gì xảy ra còn nếu âm ai một đao thì kẻ đó khó mà sống.

Đặc biệt nhất vẫn là khi trở thành Yêu Vương hóa nhân hình là chắc chắn điều này thì chỉ có một số ít Yêu thú làm được nhưng tỷ lệ không phải toàn bộ nhưng Cửu Vĩ Thần Hồ thì chắc chắn không ngoại lệ. Không chỉ có như thế thân xác lại giống hệt nhân loại không thể phát hiện được. Trừ khi cố ý biến thân thì cũng chỉ có thêm đuôi và tai hiện ra nhưng nhân hình vẫn được duy trì khi không chiến đấu có thể tùy ý rút đi đuôi cùng một vài điểm khác.

Đó chỉ là bình thường Hồ ly còn thiên tài thì chỉ cần yêu thú đỉnh phong đã hóa thành nhân hình. Suy nghĩ lung tung thì âm thanh vang lên hóa ra hệ thống nhiệm vụ.

Nhiệm vụ chi nhánh: Về với cô chủ

Yêu cầu cụ thể: Tìm về chủ nhân cũ Nhạc Thanh Thanh ( thời hạn 2 ngày).

Phần thưởng: Sinh mệnh lực +2.

Thất bại trừng phạt:Nhiệm vụ chính tuyến thất bại.

Băng Thần thầm giật mình không ngờ nhiệm vụ này hắn đã chờ lâu dù sao một cái nhiệm vụ chi nhánh ra có nghĩa là hắn gần nhiệm vụ chính tuyến hơn một chút. Nhưng trừng phạt làm hắn lạnh người quá ác độc rồi còn hơn cả lấy mạng hắn Mai Hân vẫn là mục tiêu của hắn vì chỉ cần nghĩ có thể gặp lại nụ cười kia cả người hắn đều tràn đầy sức lực và quyết tâm.

Ngay lập tức hắn tỉnh táo lao xuống mặt đất động tác nhanh chóng mà lại nhẹ nhàng. Chạm chân xuống thảm cỏ xanh mướt tiểu hồ ly lướt nhanh đến giáp ranh giữa Vương thành vừa đi vừa suy nghĩ.

Thiên Thư cũng nhức đầu vô cùng sao Sinh Mệnh Ngọc Điệp lại ra một nhiệm vụ như thế. Nhưng lại vô lực bởi vì đã giao phó rõ ràng từ trước đến lượt ai người đó đặt nhiệm vụ chỉ có trơ mắt nhìn tân chủ nhân chạy khắp nơi thăm dò nghĩ cách.

Riêng hắn là lão đại lên càng phải làm gương nếu không rất có thể cái hệ thống hắn tạo ra sẽ đổ bể. Chính vì thế hắn trơ mắt nhìn Sinh Mệnh Ngọc Điệp ra nhiệm vụ quá khó khăn không hợp lý cho tiểu hồ ly lòng thầm cầu mong mọi thứ chót lọt.Nếu không nhiệm vụ thất bại không thể hồi sinh Mai Hân không biết Băng Thần sẽ như thế nào nổi điên.

Chạy đến tường thành Băng Thần lặng im quan sát và nghiền ngẫm liên tục hai dặm tường thành quan sát thì hắn có được một cái đánh giá chung. Thành tường gần 20 mét lại thêm lính gác liên tục thời gian chuyển tiếp cũng không hề buông lỏng. Không thể vào được dù cho là Yêu Vương vượt qua tường thành cũng sẽ có cao thủ ra tiêu diệt chỉ có thể Yêu Hoàng thì mới vọt vào được mà thôi.

Cống nước cũng không ngoại lệ sau đó hắn đành tiến tới cổng thành một nơi không xa quan sát thanh sắt chắn chắc tới không ngờ. Không hổ là Vương thành của một quốc gia quá nghiêm ngặt không có kẽ hở đến cả thanh chắn cống nước cũng như thế thì thú triều cũng chẳng có cách nào.

Ra vào thành yêu phải có sủng vật vòng cổ ghi rõ tên chủ nhân mới được ra vào thành. Lúc hắn đi ra sủng vật vòng cổ đã bị tiểu hồ ly ném đi từ lâu tìm lại cũng không quá có thực tế cũng rất mất thời gian. Bỗng nhiên có một đám thương hội mang một xe hàng dài đi vào trong đó có mấy cái lồng chứa vài con dã thú.

Có thể là để bán cho những người có tiền,hay biếu tặng ý tưởng trong đầu Băng Thần chợt lóe lên. Thậm chí đưa vào Đấu Thú để thoả mãn thú vui xem chiến đấu của người dân thế lên cũng chỉ là một số Yêu thú yếu rất giống hắn bề ngoài nhìn yếu đuối vô cùng.

Nhưng đoàn xe đã vào thành phải tìm đoàn xe để trà trộn vào nếu không thể vào giữa đám Yêu thú hoặc không có yêu thú thì tìm cách nấp vào hàng hóa. Biết là nếu đợi ở gần cửa thành thì dù có đoàn xe cũng không kịp để trà trộn vào phải kiếm vị chí khác hợp lý hơn.

Quay đầu chạy về đằng sau men theo con đường đến hai dặm xa thì lần nữa dừng lại nhìn đông nhìn tây đánh gia.Vẫn là rừng cây xanh mướt tiếng chim chóc hót vui vẻ đôi lúc truyền dến tiếng dã thú gầm rú tất cả đều bình thường không có gì khác lạ.Chỉ cần không có gì khác lạ mới đẽ hòa mình ẩn núp nếu không rất dễ bị lộ tẩy.

Tiểu hồ ly bây giở đã đứng dưới một gốc cây đại thụ cành lá xum xuê không có ánh năng chiếu tới lên hắn ta không có phát sáng lên. Hắn bò lên từ từ sau đó chọn một cành cây bắc ngang qua con đường độc đạo thì nằm nghỉ trên đó chỉ có ánh mắt vẫn tập trung vào khúc quanh phía xa xa.

Mặt trời lên cao đã làm vật đứng bóng tiểu hồ ly buồn bực sao không có đoàn xe nào đi qua,đám thương nhân không lẽ ngừng buôn bán ư quá vô lý. Tuy vậy vẫn phải chờ nhiệm vụ kỳ hạn chỉ có hai ngày quá gấp vào trong thành còn phải tim đến Nhạc gia nữa.

Dù theo cách của hắn nếu không có thương đôi đoàn xe đi ngang sau hai ngày nữa phải cứng rắn xông vào bất chấp nguy cơ bị đánh chết,Thiên Thư đã đoán đúng mức độ liều lĩnh của hắn. Lòng thầm oán hệ thống ra nhiệm vụ không hợp lý chẳng dựa trên một cơ sở nào cả quá khó khăn rồi.

Sinh Mệnh Ngọc Điệp chỉ nghĩ đơn giản tựu là vào trong thành về với Nhạc Thanh Thanh nào biết mọi chuyện khó khăn như vậy. Nàng chỉ muốn sớm biết tiểu hồ ly gặp lại chủ nhân của thân thể kia sẽ phản ứng thế nào nên mới cho thời hạn là hai ngày.

Nàng vốn rời xa Sinh Mệnh Nữ Thần tưởng tượng Nữ Thần buồn rầu. Sau đó lại nghĩ đến Nhạc Thanh Thanh mất đi tiểu hồ ly buồn ra sao lên mới có cái nhiệm vụ này. Dù sao thực tế nàng cũng không có ác ý hay khó dễ nên không ai tựu chen miệng vào mất mặt. Huống chi khi bọn hắn ra nhiệm vụ chắc chắn cũng không muốn bị cải biến.

Mỗi kẻ một tâm tư lên người chịu khổ cuối cùng vẫn là Băng Thần, mà hắn không biết vì một vài lý do xàm mà mình phải chịu khổ.Tiếp tục chờ đợi thôi thật là đắng lòng nhất là khi càng đợi càng gấp càng tuyệt vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK