Hồng Phất Nữ nhìn Băng Thần rồi hỏi:
"Huynh có chắc ngày hôm này chúng ta sẽ kết liễu hết tất cả những người của Hắc Nguyệt công hội đang tập trung tại nơi đây không?"
Băng Thần nhún vai nhẹ giọng nói:
"Ta đã đưa ra kế hoạch không có chút nào chỗ trống, nếu họ để người chạy thoát thì đánh chịu thôi chứ ta chẳng biết làm sao, dù sao ta cũng không muốn dính đến nguy hiểm làm gì, nếu ta chỉ cần mỗi coi phim thì tốt rồi."
Hắn nhìn xuống dưới mỉm cười nói:
"Ngươi không cảm thấy đứng ở một nơi cáo trưởng không toàn cục rất vui vẻ sao, tất cả như một bàn cờ mà một mình ngươi đánh cho cả hai bên vậy, chuyện này theo ta thấy thì rất có tính giải trí đấy chứ."
Hồng Nhị nhìn Băng Thần nghiêm túc nói:
"Huynh làm gì thì làm nhưng nhất đinh ta cùng muội muội phải có được thủ cấp của Hồng Hắc."
Băng Thần thản nhiên nói:
"Hồng Hắc thật bất hạnh trên một phương diện nào đó, làm giáo chủ uy phong nhưng ai cũng muốn giết."
Hồng Nhị nhìn hắn rồi nói:
"Chẳng nhẽ ngươi không thấy hắn ta đáng chết."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đối với ta hắn đáng chết hay không đã không còn quan trọng từ lâu nữa rồi, hắn làm các nàng tổn thương thì hắn đang chết, đơn giản thế thôi."
Hồng Nhị hai mắt lấp lánh, ai không mong nam nhân của mình giống như Băng Thần, thông minh, mưu sâu kế hiểm nhưng đối với nữ nhân của mình lại rất đơn thuần tốt, nàng bỗng nhiên cảm thấy mình thật hạnh phúc cũng như may mắn khi gặp được hắn.
Nàng mỉm cười lại gần hắn nhỏ giọng nói:
"Xong chuyện này ta trao thân cho huynh nhé?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Mèo nào lại chê mỡ, nếu nàng thích thì ta chiều thôi."
Hai người đang vui vẻ trò chuyện thì lông mày Băng Thần đột nhiên cau lên, hắn ta chăm chú nhìn xuống dưới ánh mắt âm trầm đáng sợ, Hồng Nhị nhanh nhìn xuống dưới thì thấy Lý Thiên Vương đắng sau còn có cả Hồng Phất Nữ cùng Lý Tầm Yên đi đằng sau.
Băng Thần cắn răng nói:
"Không còn ai có thể đi cùng Lý viện trưởng hay sao mà lại để hai người các nàng đi theo."
Hắn quay sang Hồng Nhị đấy nghiêm túc nói:
"Ta sẽ mang ngươi vào trong Kim Long Trù Phòng."
Hồng Nhị tức giận nói:
"Ta Hư Vô hơn ngươi cả một cảnh giới cơ đấy."
Băng Thần thở dài tức giận nói:
"Ngươi nghe lời đi, thật sự thì Hư Vô ta có ngàn cách để giết, ngươi ở lại thì chỉ vướng chân thôi, hai người ta kia ta không hiểu họ nghĩ gì nữa."
Hồng Nhị thấy hắn có vẻ tức giận thì không dám nhiều lời nữa, khi nàng đi vào Kim Long Trù Phòng thì Băng Thần mới lấy ra Hắc Long Hồn Cung, nguyên lực cùng pháp lực nhanh chóng lan tràn cô đọng lại.
Lý Tầm Yên đi ở dưới ghé qua bên cạnh Hồng Phất Nữ nhỏ giọng hỏi:
"Chúng ta tự tiện quyết định có khi nào Băng Thần giận không?"
Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:
"Hắn không giận mới là lạ, thế nhưng không như thế thì hắn ta đời nào chịu chân chính ra tay."
Lý Tầm Yên thở dài lo lắng nói:
"Nhưng như thế có khi nào hắn gặp nguy hiểm không?"
Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:
"Hắn ta nào đâu dễ gặp nguy hiểm như thế, nếu thế hắn đã không thu phục được chúng ta, ta đã từng hỏi hắn bây giờ tối đa hắn có thể đối phó đối thủ ở tầm nào ngươi đoán được hắn trả lời như thế nào không?"
Lý Tầm Yên lắc đầu nói:
"Ngươi không nói sao ta biết được, nhanh nói đi úp úp mở mở làm gì."
Hồng Phất Nữ ghé qua nhỏ giọng nói:
"Hắn nói như thế này, Tái Tạo một chiêu, Hư Vô hơi khó, Loạn Tượng ngũ trọng trở lên mới có khả năng tổn thương hắn, uy hiếp được tính mạng của hắn thì Loạn Tượng đỉnh phong may ra có cơ hội làm được."
Lý Tầm Yên kinh ngạc nói:
"Hắn nói thế ngươi cũng tin?"
Hồng Phất Nữ cười nói:
"Thế ngươi có tin không?"
Lý Tầm Yên thở dài rồi nói:
"Ta tin "
Băng Thần ngồi trên tháp nghe thấy thì hơi cười nói:
"Tin con khỉ hai người các ngươi xong chuyện nhất định tét mông các ngươi đến khi nào các ngươi chừa thì thôi."
Sau đó hắn ta tập trung quan sát tình hình phía dưới, Lý Thiên Vương cũng quay lại nói:
"Hai ngươi các ngươi phải thật cẩn thận với lại đừng xì xào nữa, đừng để họ nghi ngờ."
Hai cô gái gật đầu khuôn mặt toát ra vẻ nghiêm túc, từ bên trong trường học hiệu trưởng mang theo các giáo viên đi ra, hai bên vẻ mặt mỉm cười thế nhưng chẳng ai biết họ đang nghĩ gì.
Hiệu trưởng của trường trung học này vui vẻ đi ra cười nói:
"Hân hạnh chào đón Lý Thiên Vương hiệu trưởng, mong ngươi có chuyến tham quan vui vẻ."
Lý Thiên Vương nhìn đám người mỉm cười nhẹ giọng:
"Tất nhiên ta rất hân hạnh khi được chào đón nồng nhiệt như thế này, thế nhưng mọi người có thể kêu luôn những người đang núp trong tối ra luôn đi."
Người hiệu trưởng khuôn mặt biến sắc, từ bóng tối rất nhiều người đi ra, Thiên Phong Thiên Vân ngay lập tức công tới không nói một lời thừa.