"Cửa còn mở."
Nhưng khi nàng quay lại thì thấy đằng sau nàng ngoài Hương Thiên Y còn có Trình Thiên Tuyết, nàng hơi bất ngờ, có điều hai người ra hiệu im lặng thế nên nàng cũng không nói. Trình Thiên Tuyết hoàn toàn trong sáng, nàng chỉ tò mò thôi, từ nhỏ nàng đã cùng cha mẹ sống trong rừng, gần như không tiếp cận mấy thứ đen tôi như Hương Thiên Y, Mạc Khanh.
Bọn họ nhẹ bước đến hơi gần thì đã nghe tiếng của Tử Mộng
"Nhanh lên, mạnh vào...."
Một lúc sau cũng nghe tiếng của Tử Lan la:
"Ta nữa.... thật thoải mái "
Ba cô nàng bị kích thích chạy đến xem, bọn họ chỉ dám thò một tý vào để xem, trên sa lông đang đại chiến ba người không hề biết gì cả. Vì thẳng hướng thế nên bọn họ thấy được tất cả, Hương Thiên Y lập tức mở máy tính bảng trên cánh tay âm thầm quay phim.
Mạc Khanh thì quá rung động không kịp phản ứng, cả người cứ như bị điểm huyệt, nàng thầm nghĩ:
"Thứ kia to vậy, bên dưới nhỏ như thế làm sao lại có thể nhét vào."
Trình Thiên Huệ, Trình Thiên Phương, Trình Thiên Mai bỗng nhiên chảy máu mũi, điều này cho các nàng biết tình trạng của tiểu muội Trình Thiên Tuyết. Bốn người tâm linh tương thông thế nên cũng cảm giác hiện giờ của họ cũng không hiểu vì sao lại xúc động, bàng hoàng như thế.
Ba người liền phản ứng lại, tỷ tỷ Trình Thiên Phương mở ra máy tính bảng ở cổ tay ra, nàng có thể thông qua máy tính của mình khởi động chức năng quay hình của muội muôi. Khi mở ra thì ba người cũng đứng hình, may sao ba người cũng chỉ ngồi ở ngoài cùng nên không ai để ý.
Đến khi Băng Thần thoải mái rên rỉ một tiếng kết thúc chiến đầu thì Hương Thiên Y mới sực tỉnh, nàng lui lại đằng sau kéo theo hai cô nàng kia lui lại. Thấy hai người chưa hoàn hồn thì nàng vội vàng kéo hai người đi theo mình, lôi hai nàng ra khỏi hành lang thì nàng mới nhéo mỗi người một cái rồi nói:
"Tỉnh lại đi hai cô nương, hắn phát hiện ra thì mệt đấy, dù sao hắn cũng sẽ là sếp của chúng ta đấy."
Sau đó nàng muốn tắt chức năng ghi hình đi, Mạc Khanh nắm lấy tay nàng nói:
"Chúng ta đã nhìn lén còn lưu lại bằng chứng, ngươi không ngốc chứ?"
Hương Thiên Y nhìn nàng bĩu môi khinh bỉ nói:
"Ngươi mới ngốc, vừa nãy sau khi ăn đồ ăn của hắn thì ta mới nảy ra ý tưởng quay lén, có thứ này đi uy hiếp thì muốn gì hắn chả làm cho chúng ta.Không tin thì các người đợi đấy."
Hai cô nàng nghe thế thì cảm giác rất ư có lý, vả lại đã đâm lao thì phải theo lao biết đâu sẽ có hiệu quả bất ngờ. Hương Thiên Y nhìn hai nàng vỗ vai nói nhỏ:
"Các người lo gì, cứ để ta ra mặt, sắp đến giờ đăng nhập Tân Sinh tắm rửa rồi ăn sáng nữa."
Bọn họ chia nhau đi về phòng, ngoài ghế sô pha Khang Tiểu Vũ tắt đi tin tức sau đó muốn đi nghỉ, khi nhìn thấy ba tỷ muội Trình gia đều chảy máu mũi thì ngạc nhiên hỏi:
"Các người không sao chứ, có cần tới bệnh viện không?"
Trình Thiên Phương mỉm cười miễn cưỡng nói:
"Không sao chúng ta hưng phấn quá ấy."
Khang Tiểu Vũ thấy thế thì cũng không truy hỏi chỉ nhẹ nhàng dặn dò:
"Ba người đi nghỉ đi, chín giờ đã phải vào Tân Sinh rồi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi thôi."
Trình Thiên Phương gật đầu cười nói:
"Thế thì chúng ta đi nghỉ trước hẹn gặp hội trưởng sau."
Khang Tiểu Vũ nhìn theo bóng lưng của họ lắc đầu nói thầm:
"Không lẽ bị xác sống giết chết vui như vậy, mình chẳng thấy vui tý nào."
Nàng vươn vai lắc mình một cái sau đó sải bước về phòng của mình, ba cô nàng về phòng thì thấy tiểu muội đã năm trên giường ngẩn ngơ. Trình Thiên Tuyết thấy ba người đi về thì vẫn ngồi suy ngẫm, đưa tay lên nàng ước lượng.
Ba người kia cũng nhảy lên giường nằm, giường của bốn người thuộc dạng khủng, mỗi người nằm một góc vẫn thoải mái.Trình Thiên Phương làm đại tỷ thế nên đành cao giọng nói:
"Đừng nghĩ lung tung nữa, quên hết những gì mình thấy đi, chúng ta đi tắm thôi tý nữa còn ăn sáng. "
Nhắc tới đồ ăn các nàng liền quên đi tất cả, mỗi người đều khẽ liếm môi của mình, hương vị đồ ăn của Băng Thần thật khó tả. Trong biệt thự không khí lại một lần nữa yên tĩnh, mỗi người đều đi nghỉ ngơi phần mình, Tử Mộng cùng Tử Lan đã về phòng.
Nhìn đồng hồ thi đã gần tám giờ rồi, hắn ngồi dậy đi tắm, sau khi tắm xong cả người cảm giác vô cùng thoải mái.Mặc một chiếc áo sơ mi trắng với chiếc quần jean hắn bước ra bên ngoài, đi tới phòng bếp hắn sắn lên tay áo của mình, lấy sách dược thiện của Thương Nhược Nhược ra tham khảo.
Rất nhanh hắn chọn được món mình cần, mọi người lúc này ai cũng cần tinh thần thoải mái, làm một " thịt hầm thanh tâm thảo " có lẽ hợp lý nhất. Thêm một chén cơm trắng với " hỏa hồng thịt nướng thắt lát " cuối cùng một cốc " bình tâm trà " cùng bánh bông lan sẽ giúp mọi người thoải mái.
Băng Thần mở tủ lạnh ra xem thì thấy trong đó đã đầy những đồ ăn tươi ngon, chính hắn cũng có chút đói thôi thì làm thêm một đĩa " gỏi gà khổng lồ ". Món ăn này làm hắn nhớ tới con gà đã tấn công mình lúc mới qua Thanh Vân đại lục, thật đáng sợ, hơi rùng mình một cái hắn từ giới chỉ lôi một con gà đã sạch lông ra chế biến.
Món thịt hầm chế biến hơi lâu nhưng có Dị Hỏa của hắn lên nhanh hơn hẳn, nửa tiếng sau tất cả các món đã được dọn lên. Mấy cô nàng cũng lục tục đi tới, ban đầu mấy người đêm qua nhìn lén có chút xấu hổ.
Nhưng sự hấp dẫn của mĩ thực khiến họ quên đi, ngồi vào bàn bình thường nghiêm túc Khang Tiểu Vũ lại như đứa con nít chắp tay nói:
"Mời cả nhà ăn cơm."
Ngồi cạnh Băng Thần Trình Thiên Tuyết không tự chủ nhìn xuống thằng em của hắn, nàng lắc đầu bắt đầu ăn nhưng trong lòng thầm nghĩ:
"Có khi nào mình bị ám ảnh bởi thứ đó."
Trình Thiên Phương nhéo eo nàng một cái rồi nói:
"Đừng nhìn nữa, ngươi thất thần thi ba chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng, khi đó thì xấu hổ chết."
Băng Thần thấy hai người xì sao thì hỏi:
"Đồ ăn không hợp ý sao?"