"Cảm thấy thời gian trong Tân Sinh như thế nào?"
Hạ Lan nắm lấy tay của Băng Thần cười nói:
"Đương nhiên là rất vui rồi nhưng nếu có thêm một tiếng nữa thì tốt quá."
Băng Thần vòng tay bế nàng lên bĩu môi nói:
"Ngươi lại được voi đòi tiên rồi, nhanh lên tầng ba đi rồi ta cho ngươi một phần thưởng bất ngờ, nói cho ngươi biết thứ này trong vũ trụ không ít người mong đấy."
Hạ Lan nắm lấy vai áo của hắn ta nhỏ giọng nói:
"Tu luyện đến tầng ba thì sẽ nhanh thôi, mới hôm nay thôi nhưng ta đã cảm giác mình đã tiếp cận cánh của tầng hai rồi, có lẽ sau khi đột phá tầng hai thì cũng sẽ nhanh đột phá tầng ba thôi."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngọc Nữ Tâm Kinh của nhờ ta mới tu luyện nhanh như thế, ngươi mà không ngoan lại hay đòi hỏi thì đừng trách ta cắt lương của ngươi."
Hạ Lan nghe thế thì hơi gấp, nàng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh thì tất nhiên biết quy tắc của nó, muốn tu luyện nhanh thì chỉ có hai cách duy nhất, nàng đang sử dụng cách thứ hai nên không thể thiếu sự giúp đỡ của Băng Thần được.
Nàng vội vàng nói:
"Ngươi đừng giận tỷ không đòi hỏi nữa là được chứ gì, tỷ hứa sẽ ngoan mà."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thôi được rồi ta tạm thời bỏ qua cho tỷ, thế bây giờ tỷ muốn làm gì nào?"
Hạ Lan nghe Băng Thần nhắc đến chuyện muốn làm gì thì mặt đỏ thấu, thực ra hắn đang cố ý trêu nàng, Ngọc Nữ Tâm Kinh tăng tốc độ tu luyện cách thứ nhất chính là giữ lấy trinh tiết đến khi đạt tầng thứ ba thì mới có thể làm chuyện nam nữ.
Còn Hạ Lan thì dùng cách thứ hai đó chính là thường xuyên làm chuyện nam nữ với người trong lòng để kích thích Ngọc Nữ Tâm Kinh tăng tốc độ tu luyện, bây giờ hắn hỏi thế giữa đêm khuya thì nàng biết trả lời như thế nào.
Băng Thần bế nàng vào phòng đặt vào trên giường rồi nói:
"Tỷ ngủ ngon, ta cũng phải đi nghỉ đây."
Nhưng hắn ta vừa quay thì Hạ Lan tay đã ôm chặt lấy eo của hắn, nàng nũng nịu nói:
"Ngươi hư lắm, dám có ý định để tỷ đói sao."
Nàng kéo hắn về giường, Băng Thần sau đó cảm giác tiểu đệ của mình đang được nàng giúp xử lý, hơi nhổm người dậy hắn mỉm cười nói:
"Ai dạy tỷ cái trò này vậy?"
Hạ Lan ngẩng đầu lên bĩu môi nói:
"Ta tự tham khảo trên mạng chứ thứ này thì ai có thể dạy ta."
Băng Thần dở khóc dở cười nói:
"Tỷ sao lại dành thời gian để tiếp cận những thứ độc hại như thế....."
Hạ Lan xuất ra tuyệt chiêu khiến Băng Thần hít một hơi khí lạnh, rõ ràng nàng học rất giỏi, một tiếng sau cuộc chiến kết thúc hiệp đồ, khẽ liếm mép một cái Hạ Lan cười nói:
"Thế nào ngươi có thích không lão công đệ đệ."
Băng Thần nhéo nàng một cái rồi cười nói:
"Ngươi cái yêu tinh này xuất ngày chỉ biết học xấu thôi."
Hạ Lan mỉm cười nói:
"Thế ngươi còn muốn ta làm thứ xấu hơn không?"
Băng Thần cười nói:
"Yêu tinh ngươi có chiêu thức gì thì tung ra hết đi, bổn thiếu gia sẽ tiếp hết."
Hạ Lan sau đó quả nhiên xuất hết chiêu thức khiến Băng Thần sảng khoái vô cùng, thậm chí nơi cuối cùng còn trinh tiết của nàng cũng trao cho Băng Thần, đau đớn nàng nhận phải khiến cho Băng Thần cảm động vô cùng.
Dù sao một nữ nhân cái gì cũng đặt ngươi nên làm đầu thì dù nàng còn muốn cái gì thì cũng có thể xem xét chiều nàng, Băng Thần sau đó lại trở thành người chủ động hầu hạ nàng, đêm ấy hai người đã thực sự hòa vào nhau về cả tinh thần lẫn thế xác.
Đợi mây mưa qua đi Băng Thần khẽ nói:
"Hạ Lan ta yêu ngươi."
Hạ Lan khẽ mỉm cười một cái sau đó ngủ thiếp đi, nàng bỗng nhiên cảm giác mình chẳng cần gì nhiều, chỉ cần cuộc sống cứ như vầy thì tốt rồi, có một nam nhân thật hoàn mĩ chăm sóc yêu thương.
Bản thân nàng thì khoái hoạt tiêu dao không màng tới thế sự, sau này cố gắng đẻ cho Băng Thần vài đứa con để củng có vị thế của mình trong số các nữ nhân của Băng Thần nữa thì chẳng còn gì hơn được nữa.
Yêu cầu duy nhất cần nàng thực hiện đó chính là không làm cho Băng Thần không vui thì hắn vẫn sẽ yêu nàng như thế này, nàng trong lòng hơi động rồi khẽ cảm thán:
"Từ mai đành phải nghe lời hắn vậy, chờ đợi ít ngày nữa lên tầng ba rồi tính tiếp."
Băng Thần sáng sớm ngủ dậy nhìn lên giường thì không khỏi cười khổ bởi vì bản thân hôm qua hơi kích động nên cả người Hạ Lan đâu đâu cũng có dấu tích của hắn, cảm giác được hơi thở của nàng cũng mang theo sự mệt mỏi.
Hắn muốn lay nàng tỉnh dậy để nàng tu luyện nhưng sau đó một hồi lại quyết định để nàng ngủ đến khi nào tự tỉnh thì thôi, hắn ta chuẩn bị đồ ăn cho nàng sau đó đi vào Tân Sinh.
Vừa vào một cái hắn liền đi thẳng đến công hội trụ sợ để xem xem tình hình như thế nào, ngày hôm qua chắc chắn công hội có chuyển biến rất lớn, vừa vào phòng của Trịnh Thúy Di thì thấy nàng đang ngồi nói chuyện với một cô gái.
Thấy Băng Thần đi vào nàng liền đứng lên mỉm cười nói:
"Mọi chuyện không tệ như chúng ta nghĩ đâu Băng Thần, ít ra Tô Như muội muội vẫn đồng ý thề."
Trịnh Thúy Di tay chỉ về phía cô gái xinh đẹp ngồi ở bàn đang nhìn chằm chằm hắn, thấy Băng Thần nàng ta cũng lên tiếng:
"Hóa ra ngươi chính là người tác động khiến Thúy Di tỷ tỷ làm ra quyết định kia, không biết ngươi tên gì?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta tên Băng Thần rất hân hạnh được gặp Tô Như cô nương."
Tô Như nhìn hắn chăm chú rồi hỏi:
"Ta biết người bày trò này ra không phải không có mục đích, ít ra công tử có thể cho ta biết lý do được chứ?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Điều này tất nhiên là được, ta không có bị điên mà bỗng nhiên xúi dục Thúy Di làm mấy chuyện như thế, với nàng cũng không ngốc đến mức nghe lời ta một cách mù quáng, ta chuyển cho ngươi ít đồ thì ngươi sẽ hiểu ngay thôi."
Băng Thần sau đó chuyển cho nàng ta những loại bùa của hắn, Tô Như nhìn hắn trợn mắt thốt lên:
"Đệ nhất phù sư "