“Không có.”
Lục Tĩnh Xuyên vội vàng nói, khóe môi hơi cong lên: “Hôm nay đúng là rất trùng hợp, dì của anh cứ úp úp mở mở bảo anh đến tiệm cơm quốc doanh, nói là có một món quà bất ngờ muốn tặng cho anh, cho nên anh mới cho rằng em là do dì ấy giới thiệu.”
Bạch Linh Lung ngơ ngác, lần này cô cũng không biết nên nói cái gì nữa.
Thật sự là quá trùng hợp.
Không lẽ Diêm Vương quá áy náy, thấy kiếp trước cô chỉ lo tập trung báo thù, còn chưa kịp yêu đương lần nào, tuổi còn trẻ đã bị Hắc Vô Thường bắt nhầm hồn đột nhiên c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng nên thương hại, cố ý sắp xếp một người đàn ông hợp ý cô đến đây để đền bù cho cô?
Chuyện này thật sự quá trùng hợp, nhưng Bạch Linh Lung vẫn còn giữ lý trí, cũng không đột nhiên đầu óc nóng lên, đối với cô sẽ không bao giờ có chuyện chỉ một lần gặp mặt đã rơi vào bể tình.
Ngoài ra, anh là quân nhân, hơn nữa còn là cán bộ cấp đoàn, tuổi còn trẻ lại ưu tú xuất sắc như thế, sự nghiệp ở tương lai không thể nào đoán trước được.
Ngoài ra điều kiện gia đình của anh cũng không có gì để chê, cha mẹ anh em đều làm việc trong cơ quan đơn vị, ở những năm bảy mươi này, bối cảnh gia đình như thế, người thường không thể nào chạm đến gia đình như bọn họ được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-13.html.]
Chênh lệch của đôi bên gia đình khác biệt hoàn toàn như đám mây và vũng bùn vậy.
Điều quan trọng nhất chính là nhà họ Bạch có một đống chuyện bẩn thỉu rối ren, cô sẽ ra tay xử lý thằng cha khốn nạn và đám bà con họ hàng kỳ dị kia, thằng cha chó đẻ kia chắc chắn đã làm chuyện trái pháp luật, nói không chừng sau này còn sẽ có cơm tù miễn phí mỗi ngày nữa.
Trong cơ thể cô chảy dòng m.á.u của nhà họ Bạch, thành phần thân phận là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, cho dù hai người bọn họ thích nhau thì việc thẩm tra chính trị quân hôn chắc chắn cũng sẽ không được phê duyệt.
Cho nên cô rất bình tĩnh nói: “Lục Tĩnh Xuyên, hôm nay thật xin lỗi anh, là do tôi nhận nhầm người tạo ra hiểu lầm này. Lúc trước tôi đi xem mắt là vì có mang theo mục đích khác, xin lỗi, mạo phạm anh rồi. Lúc nãy cảm ơn anh đã đóng tiền phẫu thuật giúp tôi, ngày mai tôi nhất định sẽ trả lại cho anh, ân tình ngày hôm nay tôi cũng sẽ nhớ rõ trong lòng, sau này tôi chắc chắn sẽ báo đáp anh.”
Cô đã nói quá rõ ràng, sao Lục Tĩnh Xuyên lại không hiểu được chứ, anh bước một bước tiến gần cô hơn, trong mắt mang theo một chút cảm xúc không thể nhìn thấu, tiếng nói còn trầm hơn lúc trước vài phần: “Cho nên hôm nay chúng ta xem mắt thất bại rồi sao?”
“Chuyện này...”
Anh cao hơn một mét tám, dáng người cao lớn, trên người còn mang theo khí chất độc đáo của quân nhân, anh đứng trước người cô, cảm giác áp bách mãnh liệt bao phủ lên người Bạch Linh Lung.
Tuy rằng kiếp trước cô không sống được bao lâu, nhưng cũng đã lăn lê bò lết trong giới kinh doanh rất nhiều năm, đã rèn luyện được tố chất tâm lý vô cùng mạnh mẽ, khi ứng phó với những người có tiếng tăm trong các giới cũng rất thành thạo, chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi hay hồi hộp gì, nhưng hôm nay bị ánh mắt của anh khóa chặt lại, cơ thể nhỏ xinh không khống chế được mà căng chặt, cũng có chút chột dạ không nói nên lời.
Cô âm thầm lui ra sau nửa bước, giữ một chút khoảng cách với anh, vẻ mặt có hơi cương cứng giải thích: “Anh là quân nhân, là quân nhân căn chính miêu hồng hơn nữa còn có sự nghiệp xán lạn, tôi lại là người thường sắp sửa có vết nhơ trong hồ sơ, chúng ta không hợp nhau.”