“Có chuyện gì thế? Sao lại cãi nhau rồi?” Tưởng Á Bình đứng ở chỗ cao xem.
Các quân đội của đoàn số một đến hơi muộn, đoàn số hai ở kế bên đến sớm hơn, lúc nãy bọn họ đều đang đứng ở bên cạnh bờ ruộng hóng chuyện.
Có một vị quân tẩu khá thân với bọn họ cười kể lại: “Bên phía đoàn văn công chia thành hai phe, phe đầu tiên do Mạnh Hiểu Dĩnh cầm đầu, phe còn lại là do Trình Tô Tô lãnh đạo. Sáng nay phó đoàn trưởng Lý đã phân công nhiệm vụ cho bọn họ, trưa hôm nay đội của Trình Tô Tô đã đẩy nhanh tốc độ, làm cũng khá tốt. Bên phía Mạnh Hiểu Dĩnh lại làm việc cà lơ phất phơ, kéo chậm tiến độ rất nhiều. Trình Tô Tô bất mãn thái độ làm việc và tốc độ của bọn họ, nói bọn họ mấy câu, sau đó lập tức cãi nhau.”
Thấy mới làm việc được nửa ngày mà bọn họ đã lục đục nội bộ cãi nhau, Cung Linh Lung nói nhỏ với Dương Tiểu Lan: “Có lẽ mấy ngày tiếp theo chúng ta sẽ có trò hay để xem đó.”
“Chiều nay sẽ có lãnh đạo đến kiểm tra, chị Hỉ Mai mới nói cho chị biết.” Dương Tiểu Lan cười rất gian xảo.
“Nếu lãnh đạo đến đây, vậy lại càng hấp dẫn h…”
Cung Linh Lung còn chưa nói xong, đã nhìn thấy một đám đàn ông mặc quân trang từ một sườn núi khác leo lên, người dẫn đầu chính là tư lệnh Chu, chính ủy Triệu và các lãnh đạo cao cấp khác cũng có mặt.
Cô lập tức kéo cánh tay của Dương Tiểu Lan và các chị dâu khác, nháy mắt ra hiệu cho bọn họ, sau đó mọi người đều vội vàng cầm cuốc đi làm việc.
Người nhà của đoàn số một và đoàn số hai lập tức khởi công, người nhà đoàn số ba vẫn còn chưa đến, người của đoàn văn công vẫn cứ tiếp tục cãi nhau, hoàn toàn không để ý đến chuyện lãnh đạo đang đứng trên sườn núi đằng sau bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-245.html.]
Kết quả cuối cùng cũng có thể đoán được, tập thể đoàn văn công đều bị mắng hết.
Những người bị mắng nhiều nhất chính là tiểu đội của Mạnh Hiểu Dĩnh, tất cả đều bị mắng khóc, ở bộ đội nước mắt chính là thứ vô dụng nhất, cũng chính là thứ lãnh đạo không thích nhất, cuối cùng tư lệnh Chu để lại một người ở hiện trường, trọng điểm giám sát đoàn văn công lao động.
So với kết quả thê thảm của đoàn văn công, bầu không khí bên viện gia thuộc lại hòa thuận vui vẻ hơn rất nhiều.
Tuy rằng các quân tẩu bên đoàn số ba đến muộn hơn một chút, nhưng bọn họ cũng không chậm trễ chuyện nhà nông, người nhà của ba đoàn đều cần cù, chăm chỉ kiên định làm việc, tư lệnh Chu lại đây kiểm tra còn khen ngợi mọi người.
Được lãnh đạo khen ngợi, các quân tẩu giống như được tiêm m.á.u gà, rõ ràng buổi chiều còn nhiệt tình hơn buổi sáng rất nhiều.
Chờ đến chiều tối kết thúc công việc, đoàn số hai và đoàn số ba đều đã cuốc xong năm mẫu đất, đoàn số một có được động cơ vĩnh viễn không biết mệt Cung Linh Lung giúp đỡ, đã hoàn thành được hai phần ba nhiệm vụ.
“Vợ của phó đoàn trưởng Lục trông thì xinh xắn đáng yêu, nào ngờ làm việc khỏe và nhanh nhẹn ghê.”
“Đúng đó, lúc trước khi ở quê tôi cũng là người làm việc rất giỏi, mỗi ngày ra ruộng đều kiếm được mười công điểm, có thể ngang ngửa với một người đàn ông, nhưng mà vẫn còn thua xa cô ấy.”
“Tôi thấy mỗi lần làm việc thì cô ấy đều cắm đầu, cứ lao đầu về phía trước làm việc, làm vừa nhanh vừa cẩn thận, cũng chỉ nghỉ ngơi uống nước vài lần, trên cơ bản chưa từng nghỉ ngơi lần nào, giống như là không hề biết mệt vậy.”
“Cô ấy còn đẹp nữa chứ, nghe nói còn là học sinh cấp ba có văn hóa, làm việc lại nhanh nhẹn, nghe đồn còn nấu ăn rất ngon. Một cô gái như thế này, chẳng trách phó đoàn trưởng Lục thích như thế. Nếu như ở nông thôn, có lẽ ngạch cửa đều đã bị bà mối đạp nát rồi.”