Mục lục
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cung Linh Lung không đi theo bà ta đến đồn công an, hiện tại đang đi theo đường cũ quay về nhà, chẳng qua còn chưa đi được năm mươi mét đã bị người cản lại.

“Ừm, đồng chí, không biết cô tên là gì?”

Người cản cô chính là hai ông bà cụ nhà họ Dương, còn có thiếu niên nhà họ Dương mà cô gặp được lúc gửi thư, lúc này người mở miệng chính là cha Dương.

“Tôi họ Cung, Cung Linh Lung.”

Cung Linh Lung trả lời ông ấy, thấy cháu nội nhà họ Dương cứ nhìn chằm chằm vào cô quan sát, đã đoán được cậu ấy đã nhận ra cô, vô cùng hào phóng mà thừa nhận: “Lúc trước là do tôi gửi thư đến nhà họ Dương.”

Lúc nãy khi cô và nhà họ Tần cãi nhau, hai ông bà già bọn họ cũng biết tin đi sang nhìn, hiện tại đã biết được thân phận của cô, mẹ Dương lộ ra vẻ mặt đau đớn: “Đồng chí Tiểu Cung, nhà họ Dương chúng tôi thiếu cô một câu cảm ơn, nếu không có cô gửi thư nhắc nhở chúng tôi, chỉ e là cả đời này chúng tôi cũng không biết thằng hai nhà tôi là bị người ta hại chết.”

“Tôi nghe nói chú Dương đã mất lúc còn sống chính là anh hùng đã tận chức tận trách bảo vệ quốc gia, chúng ta không thể làm anh hùng sau khi c.h.ế.t lại không được an giấc ngàn thu, cũng không thể để kẻ ác ung dung ngoài vòng pháp luật.”

Nghe lời này của cô, mẹ Dương rưng rưng nước mắt, khom lưng cảm ơn cô: “Đồng chí Tiểu Cung, cảm ơn, tôi thay mặt nhà họ Dương cảm ơn cô.”

“Không được, bà mau đứng lên đi.”

Cung Linh Lung nghiêng người tránh đi, vội vàng tiến lên đỡ bà ấy đứng dậy, cũng hiểu được nỗi đau khi người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, khuyên nhủ: “Người mất đã qua đời, chỉ hi vọng có thể an giấc ngàn thu. Hai ông bà nhớ giữ gìn sức khỏe, chú Dương đã mất vẫn còn ở trên trời nhìn mọi người, ông bà sống vui vẻ, cơ thể khỏe mạnh, chú ấy cũng có thể yên tâm mà an giấc ngàn thu.”

“Bé ngoan, cô nói đúng lắm, chúng ta phải giữ sức khỏe, nó cũng có thể yên giấc ngàn thu.” Hai mắt cha Dương rưng rưng nước mắt, giọng nói vô cùng nghẹn ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-187.html.]

Cung Linh Lung không quá thân với bọn họ, đứng trên đường nói vài câu đơn giản, sau đó cầm vũ khí của mình quay về nhà họ Tống.

Hai ông bà nhà họ Dương đứng yên tại chỗ nhìn theo cô rời đi, mãi đến khi bóng dáng của cô biến mất ở cuối đường, cha Dương mới mở miệng, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lùng: “Ngày mai đi liên lạc với Tiểu Tề, nông trường mà Tần Mộng Lan bị hạ phóng chính là địa bàn do nó quản lý, để mười lăm năm này cô ta ở trong nông trại lao động cải tạo cho tốt, để cô ta vĩnh viễn ở lại nơi đó."

“Chuyện này không cần ông nói, tôi cũng sẽ tự xử lí tốt.”

Mẹ Dương lai khô nước mắt, hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Nếu con nhỏ kia đã không biết xấu hổ như thế, tiện đến mức cùng cực, tôi sẽ chiều theo ý của nó.”

Cha Dương hiểu ý của bà ấy, cũng không ngăn cản, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía nhà họ Tần: “Chuyện của con nhỏ kia giao cho bà xử lý, còn chuyện sau này của nhà họ Tần, tôi cũng sẽ đi thúc đẩy, tôi muốn làm cho cả nhà họ Tần đều phải đền mạng cho Bình Nhi.”

Cung Linh Lung không biết rõ sau này nhà họ Dương tính toán làm cái gì, lúc cô về đến nhà thì mẹ đã nấu cơm xong rồi, hai mẹ con vừa nói chuyện vừa bắt tay chuẩn bị nấu thức ăn cho buổi tối.

Chu Lan Bình vừa tan ca về đến nhà đã lập tức báo cho hai người bọn họ một tin tức: “Em gái, Linh Lung, Tần Mộng Vũ đã xử lý hậu sự cho Bạch Kiến Nhân rồi, đã đưa xác ông ta đến nhà tang lễ hỏa táng, tro cốt cũng đưa cho bà ta xử lý luôn.”

“Chậc, con còn tưởng bà ta còn muốn mang ông ta về Ngưu Giác Loan chọc cho mấy người nhà họ Bạch kia buồn nôn nữa chứ.” Cung Linh Lung bĩu môi nói.

“Bà ta cũng muốn lắm chứ, nhưng mà hiện tại nhà họ Tần đang rối loạn, cho dù bà ta có mang xác Bạch Kiến Nhân về quê thì chưa chắc gì nhà họ Bạch đã chịu nhận, sau đó chắc chắn sẽ trêu chọc thêm phiền phức cho nhà họ Tần. Ngoài ra, ngày mai Triệu Ngọc Thục sẽ hạ táng, bà ta không thể rời đi xử lý chuyện của Bạch Kiến Nhân vào ngay lúc này được.”

Đúng như những gì Chu Lan Bình nói, cho dù Từ Mộng Vũ đưa t.h.i t.h.ể về Ngưu Giác Loan thì nhà họ Bạch cũng sẽ không nhặt xác ông ta.

Bởi vì hiện tại người của nhà họ Bạch đã bị đuổi ra khỏi Ngưu Giác Loan, căn nhà của bọn họ đã bị người dân trong đội đập phá, hiện tại cả gia đình bị buộc đến mức phải đi ở nhờ nhà bà con họ hàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK