Bạch Thủy Tiên đã được sắp xếp ngồi xuống bàn tiệc, người ngồi ở bàn này đều là lãnh đạo, bà lại được tiếp thu nền giáo dục văn hóa cao cấp và lễ nghi giáo dưỡng tốt đẹp, lúc nói chuyện với các lãnh đạo đều rất bình tĩnh tự nhiên, thái độ không kiêu ngạo cũng không tự ti, khí chất và cách ăn nói rất ưu nhã, làm cho những người đến dự tiệc cưới đều có ấn tượng khá tốt với bà.
Chờ đến khi tiệc cưới chính thức bắt đầu rồi, hai vợ chồng mới cưới đi mời rượu, Cung Linh Lung chỉ Lục Tĩnh Xuyên giới thiệu đơn giản, sau đó mỗi khi nói chuyện cảm ơn lựa chọn ngôn từ đều rất phù hợp, không có bất cứ sai sót gì.
Chu Lan Cầm đi theo con trai và con dâu từ đầu đến cuối, thấy con dâu giống như đã quen với những tình huống này, không hề luống cuống hay căng thẳng gì cả, cách nói chuyện rất đúng mực và dí dỏm, còn hào sảng nói đùa với các lãnh đạo, bà ấy cảm thấy vô cùng hài lòng, còn lặng lẽ tìm con trai út nói chuyện: “Tĩnh Dương, sau này con mà tìm vợ thì cứ tìm người giống chị dâu con đó.”
Lục Tĩnh Dương cười khẽ: “Hay là con cũng nhờ dì tặng cho con một bất ngờ ha?”
“Được đó, dì con nhìn người chuẩn lắm, dì con mà ưng thì chắc chắn không phải người tệ.”
Kính rượu bàn lãnh đạo rồi, cô dâu chú rể lại đi đến trước mặt các vị quân tẩu, Cung Linh Lung cầm chén rượu lên cảm ơn: “Các chị, hôm nay phiền các chị quá rồi.”
“Em gái, em không cần phải khách sáo như thế, hoan nghênh em gia nhập gia đình lớn của chúng ta.”
Vợ của đoàn trưởng Tôn là Tưởng Á Bình đứng lên, bưng ly rượu cụng ly với cô, cũng giới thiệu cho cô biết: “Người ngồi bàn này đều là người nhà của đoàn số một, đây là Vu Hỉ Mai – vợ của chính ủy, đây là Liêu Thu Hoa – vợ doanh trưởng doanh số một, Hứa Lộ - vợ doanh trưởng doanh số hai, Dương Tiểu Lan – vợ doanh trưởng doanh số ba, Vương Ngọc Mầm – vợ của phó doanh trưởng doanh số một, Trần Nhị Yến - vợ của phó doanh trưởng doanh số hai, phó doanh trưởng doanh số ba vẫn còn chưa lập gia đình.”
“Chào các chị, trước giờ em vẫn chưa có quá nhiều hiểu biết về chuyện trong quân đội, lại vừa mới đến, cũng không biết gì về viện gia thuộc của mình, sau này còn phải nhờ các chị chỉ dạy em nhiều hơn, có gì các chị đừng phiền em hỏi quá nhiều nha.”
Cung Linh Lung biết rất rõ tầm quan trọng của mối quan hệ xung quanh, sau này cô sẽ sinh sống ở nơi này trong thời gian dài, nhất định phải làm thân với các chị dâu người nhà này.
“Em gái, em đừng có khách sáo như thế, sau này có chuyện gì thì đều có thể đến tìm bọn chị, bọn chị có hoạt động tập thể gì cũng sẽ gọi em đến tham gia.”
Tưởng Á Bình là nhân vật trung tâm của khu gia thuộc này, cũng là chủ nhiệm hội phụ nữ, có tư tưởng rất cao, làm người lại nhiệt tình rộng rãi, quan trọng nhất là rất có trách nhiệm, có được địa vị rất cao ở viện gia thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-194.html.]
Cô đi kính rượu dạo hết một vòng, đại đa số mọi người trong viện gia thuộc đều cảm thấy Cung Linh Lung là một cô gái xinh đẹp lại hào phóng, lễ phép lại hay nói, đứng cạnh phó đoàn trưởng Lục giống như một đôi do trời đất tạo thành.
Đương nhiên cũng có một số ít người khác biệt nào đó có suy nghĩ khác, nhưng bởi vì các lãnh đạo khác đều có mặt ở nơi này, cho nên cũng không nói gì nữa.
Cung Linh Lung kính rượu xong lập tức quay về phòng cưới, Chu Lan Cầm bưng đồ ăn vào cho cô: “Linh Lung, Tĩnh Xuyên ở bên ngoài uống thêm vài ly với lãnh đạo, con ở trong phòng ăn cơm đi, có chuyện gì lại gọi mẹ.”
“Dạ. Mẹ, mẹ vất vả rồi, mẹ cũng ăn cơm đi.”
Mỗi món ăn Chu Lan Cầm đều lấy một ít đến cho cô, còn còn có một chén canh gà đặt trong tầm tay cô nói: “Linh Lung, con nhớ ăn canh gà đó, bên trong có thuốc bổ, bổ sung dinh dưỡng.”
Chén canh gà này có rất ít nước canh, toàn là thịt gà, hơn nữa đa phần đều là phần thịt đùi, Cung Linh Lung vô cùng cảm động: “Dạ, cảm ơn mẹ.”
Cuối cùng cũng có thể ăn bữa tiệc của chính mình, Cung Linh Lung bưng chén ăn uống thỏa thích, một lần một cái sủi cảo, có thể nói là vô cùng vui vẻ.
Trong lúc này Lục Tĩnh Xuyên còn đi vào xem một lần, thấy vợ anh đang ăn thịt hầm ngấu nghiến, cười hỏi: “Linh Lung, đồ ăn có đủ không? Có cần anh lấy thêm một ít cho em không?”
“Không cần, đủ rồi.”
Cung Linh Lung ậm ừ nói không rõ lời, ăn đến miệng dính đầy mỡ, cười cong cả mắt nói: “Em sắp ăn xong rồi, chắc anh cũng chưa ăn được bao nhiêu đúng không, mau đi ăn thêm chút đi, đừng để bị đói bụng trong ngày cưới.”
“Anh sẽ không đói bụng đâu, chắc chắn sẽ ăn no.”
Ánh mắt Lục Tĩnh Xuyên sâu thẳm liếc nhìn cô, hôm nay anh nhất định phải ăn cho no, ăn nó mới có sức, đêm động phòng hoa chúc tối nay là một đêm cần rất nhiều thể lực.