Mấy người các cô đều không muốn làm việc đồng áng, nhưng đây là mệnh lệnh cho cấp trên đưa ra, tất cả đoàn văn công đều phải tham dự, bọn họ chỉ đành phải tạm dừng công việc, thành thật ngoan ngoãn cầm cuốc xẻng đi đến đầy đảo đất xới đất.
Lúc này mấy người bọn họ đều bực bội khó chịu giống như nuốt phải ruồi bọ vậy, bọn họ còn chưa kịp nhìn thấy trò cười của các quân tẩu thì bọn họ đã bị chế giễu trước rồi.
“Làm việc nhanh lên, tranh thủ thời gian làm việc đi.”
Phó đoàn trưởng Lý cũng đích thân đi ra ruộng đào đất, anh ta dẫn theo bốn năm đồng chí nam phụ trách một mảnh đất, tốc độ làm việc của bọn họ cũng không quá kém.
Giữa lúc làm việc, anh ta cũng tranh thủ rút thời gian đi quan sát tiến độ của các đồng chí nữ, thấy bọn họ làm việc lề mề, cuốc hai cái lại nghỉ ngơi hai ba phút, suốt một buổi sáng làm việc còn thua cả quân tẩu đang mang thai, mặt lập tức đen kịt.
“Mấy người các cô đều chưa ăn cơm đúng không?”
“Người khác đã làm xong về nhà rồi, vậy mà các cô chỉ mới làm được bao nhiêu đây, dựa theo tốc độ này, trong vòng ba ngày sao có thể hoàn thành nhiệm vụ đây hả?”
“Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ cày bừa vụ xuân kịp lúc, ảnh hưởng đến việc gieo giống, bón phân và thu hoạch, các cô có chịu trách nhiệm nỗi không?”
Bị lãnh đạo mắng, mọi người đều vô cùng tủi thân, trong đó có một đồng chí nữ nũng nịu nói: “Phó đoàn trưởng Lý, chúng tôi chưa bao giờ làm việc đồng áng, mệt quá, tay chúng tôi nổi đầy bọt nước rồi.”
“Mấy cô chưa từng làm, không lẽ tôi từng làm rồi à, các cô mệt, không lẽ tôi không biết mệt sao?”
Thật ra phó đoàn trưởng Lý cũng mệt muốn chết, làm việc suốt một buổi sáng, tay của anh ta cũng đã tê rần rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-244.html.]
Nghĩ đến nhiệm vụ lần này là do chính mấy người bọn họ tự mình chuốc lấy, xụ mặt nói: “Nếu các cô ngoan ngoãn ở trong đoàn thành thật tập luyện, làm tốt chuyện của mình, không đi ra ngoài kiếm chuyện lo chuyện bao đừng, lại không giở trò sau lưng người khác thì hôm nay cần gì phải đến nơi này chịu khổ chứ?”
Anh ta nói ra những lời này chẳng khác nào xé rách mặt mũi của người nào đó, tuy rằng anh ta không chỉ tên nói họ, nhưng trong lòng mọi người đều biết anh ta nói Mạnh Hiểu Dĩnh.
Chuyện tạo mối quan hệ hữu nghị với các quân tẩu trong buổi biểu diễn kỳ này không phải do Mạnh Hiểu Dĩnh nói ra, nhưng trong lòng mọi người đều biết rất rõ, là cô ả ở sau lưng âm thầm bày mưu tính kế, chuyện này do người nịnh nọt cô ả nói ra, chắc chắn cũng có dính líu đến cô ả.
Phó đoàn trưởng Lý lạnh nhạt nhìn thoáng qua Mạnh Hiểu Dĩnh, thấy cô ả cúi đầu không nói tiếng nào, cũng không chịu làm việc, giọng điệu nói chuyện lại càng nặng hơn: “Hôm nay các cô nhất định phải hoàn thành một phần ba nhiệm vụ, cho dù buổi tối phải tăng ca thì cũng phải làm xong cho tôi, trong vòng ba ngày, các cô nhất định phải xới cho xong hai mươi mẫu đất này, tuyệt đối không thể để đoàn văn công mất mặt.”
Một phần ba nhiệm vụ, cũng tương đương phải cuốc bảy mẫu đất, bọn họ có gần hai mươi người, nhưng suốt một buổi sáng chỉ làm nhiều nhất được hai mẫu.
Còn rất xa mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Nghĩ đến chuyện tối nay mình phải tăng ca làm việc, trong đó có một người còn ấm ức bật khóc.
Bên cạnh có một người nóng tính lại không chơi chung với bọn họ không nhịn được quát to: “Khóc cái gì mà khóc, mấy người tự vác đá nện vào chân mình, lấy mặt mũi gì mà khóc chứ hả, chúng tôi tự nhiên khi không bị mấy người liên lụy, chúng tôi còn chưa khóc nè.”
Nói xong, cô ta còn chạy đến tìm lãnh đạo: “Phó đoàn trưởng Lý, tôi có một đề nghị, anh có thể phân chia nhiệm vụ một chút không, chúng ta phân thành mấy tiểu đội nhỏ mạnh ai nấy làm được không?”
“Được, tôi lập tức phân chia đồng ruộng ngay.”
Phó đoàn trưởng Lý cũng tiếp thu ý kiến của cô, lập tức xách theo cuốc đi đến, chia đều bảy mẫu đất phải hoàn thành trong ngày hôm nay.
Cuối cùng Mạnh Hiểu Dĩnh và Từ Vi, còn có hai người thân với bọn họ nhất tạo thành một rôt, lượng công việc tiểu đội bọn họ hoàn thành trong sáng ngày hôm nay là ít nhất, buổi trưa mọi người cũng đều ở trên ruộng làm việc, cũng không quay về nhà ăn ăn cơm, ai nấy đều dùng nước nóng ngâm màn thầu ăn lót bụng.