Mục lục
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con còn chưa lấy quần áo.” Mẹ Dung nhìn bóng dáng chạy trối c.h.ế.t của con gái hô lên một câu.

“Bây giờ con lấy.” Trước khi ra khỏi cửa tùy tiện cầm lên một cái túi.

Sau khi vào nhà tắm, mở vòi nước ấm ra…..Trực tiếp tiến vào không gian tắm rửa.

Mười lăm phút sau, Dung Yên từ phòng tắm đi ra ngoài.

Nhìn thấy mẹ Dung vẫn còn đang sửa soạn mấy đồ mà cô mang đến: ”Những thứ đó đều là hàng khô, mẹ để đó mai xếp sau là được mà.”

“Dù sao mẹ cũng không ngủ được, kiếm chút việc làm cũng tốt. Phải rồi, sao con có thể xách nhiều đồ về như vậy? Gạo này trong nhà cũng không phải không có. Cả thịt nữa….nhiều quá rồi, hôm nào con về quê thì cầm về đi….”

Vốn dĩ nghe nói điều kiện nhà con rể không tốt lắm, lại mua nhiều đồ như thế mang lên biếu, không phải là đào rỗng túi ra đấy chứ?

Không thể không nói, tấm lòng này của con rể lại khiến mẹ Dung hài lòng thêm không ít.

Nhưng Dung Yên nói với bà.

“Trời ơi, mẹ tha con đi, con mang về đây đã mệt lắm rồi, mẹ còn muốn con vác quay lại nữa hả? Con rể mẹ hiếu kính mẹ đó, đây đều là đồ thiết yếu, mẹ cứ giữ lại ăn đi.”

Có vài món là mua từ chỗ vợ của đại đội trưởng, còn lại đều là đồ ở trong không gian của cô bỏ ra.

Dù sao Tần Dư cũng không biết cô mang theo những gì.

Mẹ Dung trừng mắt một cái với cô:”Con đúng là đồ phá của mà…..Đã kết hôn rồi, đừng có lúc nào cũng lo cho nhà mẹ đẻ nữa, mẹ với cha con lại không đói c.h.ế.t được.”

Con rể bà tên gì nhỉ?

Phải rồi, hình như kêu là Tần Dã.

“Tần Dã sống không dễ dàng gì, thằng bé không chỉ phải nuôi con mà còn phải nuôi hai đứa em nữa…..Mẹ không thể nhận nhiều đồ như thế được. Cha mẹ con sống rất tốt, còn chưa có cần trợ cấp.”

May mà không có cha mẹ chồng, nếu không bọn họ sẽ bị con gái bà chọc cho tức đến xỉu luôn mất.

Dung Yên cười lắc đầu:”Ai nha con nói cho mẹ biết, anh ấy có tiền lắm, nên mẹ đừng lo mấy cái này nữa.”

Nhìn thấy mẹ cô vẫn chưa tin, đành nói thêm:”Phá thuyền còn có 3000 đinh, mẹ yên tâm, cha mẹ anh ấy để lại nhiều thứ tốt lắm, anh ấy đều giao cho con hết, không để con c.h.ế.t đói đâu.”

Mẹ Dung:....

Con gái bà đây sao? Sao con gái bà lại ngây thơ đến thế chứ?

Hơn nữa, cha mẹ người ta để lại đồ tốt…..Cũng không phải cho mỗi Tần Dã đâu con ơi?!!!

Bên dưới còn có một người em trai một người em gái đó!

“Ai, mẹ, nếu đã mang lên đây rồi thì mẹ cứ ăn đi, con gái mẹ vừa xinh đẹp lại tài giỏi, mẹ không nhận đồ, người ta sẽ tưởng mẹ không chấp nhận mối hôn sự này, không chấp nhận anh ấy đó….Nhất định sẽ ngày đêm ăn ngủ không yên mất. Cho nên mẹ à, mẹ với cha cứ bỏ hết mấy thứ này vào bụng đi, như vậy mới khiến người ta yên tâm được.”

Bà sợ ngây người, biểu tình không thể tin nổi.

“Con gái, từ khi nào mà da mặt con lại dày như vậy?”

Dung Yên tự tin phóng khoáng phản bác lại:”Cái này sao gọi là da mặt dày chứ? Con chỉ đang nói sự thật thôi. Con gái mẹ không đẹp sao? Con gái mẹ không giỏi sao?”

Biểu tình chuyển thành một lời khó nói hết.

Xinh đẹp thì đúng là xinh đẹp, nhưng còn giỏi giang…..Lúc nói hai từ này con không thấy ngượng hả?

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, con mệt lắm rồi, về phòng ngủ đây, mai gặp lại, à phải rồi, tối nay nếu cha có chuyện gì thì mẹ nhớ lên lầu gọi con nhé.”

Mẹ Dung nhìn bộ dáng mệt mỏi của con gái, vẫn khá đau lòng.

“Được được được, mau đi ngủ đi.”

“Vậy mẹ cũng ngủ sớm một chút.” Dung Yên không hề nhiều lời, nói xong thì chạy lên lầu về phòng mình.

Chờ sau khi cô bước vào phòng của nguyên chủ, cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ ập đến.

Cởi quần áo trèo lên giường, mùi nắng vương trên chăn gối khiến tâm tình cô rất tốt.

Nhất là bộ dáng cha mẹ tiện nghi giống hệt với cha mẹ của cô…..Đến tận lúc lâm vào ngủ say, khóe miệng vẫn còn giữ nguyên một độ cong giương lên nhất định.

Ngày hôm sau, mẹ Dung dậy sớm, trước tiên bà lấy tay dò xét hơi thở của bạn già một chút, phát hiện ông vẫn còn thở, trong lòng lập tức nhẹ nhõm.

Con gái cuối cùng cũng không phải gánh tội danh mưu sát cha ruột nó rồi.

Đêm qua thế mà bà lại ngủ say đến vậy.

Thời điểm bà chuẩn bị thu tay về, người vốn luôn hôn mê bên cạnh đột nhiên mở mắt tỉnh dậy: ”Bà làm gì đó?”

Một tiếng đột ngột vang lên làm mẹ Dung giật mình sợ c.h.ế.t khiếp.

Sau đó là kinh hỉ ập tới: ”Ông tỉnh rồi?”

Cha Dung bỗng nhiên nhớ tới giấc mơ đêm qua:”Đêm qua tôi mơ thấy hình như con gái chúng ta về nhà.”

Ông còn mơ thấy con gái châm cứu chữa bệnh cho ông, dọa ông sợ một hồi.

Cũng may hôm nay tỉnh dậy ông vẫn còn có thể nhìn thấy thái dương,

Mẹ Dung nghe bạn già nói vậy lập tức trợn mắt trắng.

“Ông không có mơ đâu, con gái ông thật sự đã về nhà, phải rồi, có chuyện này tôi phải báo cho ông trước, để ông chuẩn bị tâm lý, không cần kích động.”

Cha Dung không nghĩ tới giấc mơ hôm qua thế mà lại không phải mơ, con gái cưng quả thật đã về nhà.

Còn chưa kịp hưởng thụ sự vui sướng, liền nghe được câu kế tiếp của vợ mình, lập tức lại khẩn trương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK