“Ba, mẹ, con quên nói hai người một tiếng, đêm qua mấy đồ điện đều được chuyển tới rồi, để Tần Dã qua đó với hai người đi, anh ấy cũng phải sửa lại đường dây điện một chút.”
Vợ chồng Dung Văn Minh nghe thấy lời này lập tức khiếp sợ: ”Đều mua xong hết rồi?”
Ngày hôm qua chỉ thấy hai chúng nó đi ra ngoài một chuyến, sao có thể mua nhanh đến như vậy?
“Đúng thế, con mua hết rồi, ban đầu con đã tính đặt hàng ở chỗ khác, tại vì cửa hàng ở bên đó bán rẻ hơn ở bên này nhiều.”
Mẹ Dung nóng nảy, biểu tình lo lắng: ”Bán rẻ hơn……Nhỡ chất lượng có vấn đề gì thì sao?”
Mấy thứ đó đều là đồ lớn, nếu vì ham rẻ mà mua phải đồ không đảm bảo thì bà thà rằng mua đắt hơn một chút còn hơn, dù sao có khi còn dùng được cả đời.
“Đương nhiên là không có vấn đề gì, con mua loại chất lượng tốt nhất, hơn nữa đều là đồ mới tinh, chỉ là Tần Dã có một người bạn, cửa hàng này là của bạn của anh ấy giới thiệu cho nên chúng ta mới mua được với giá ưu đãi. Nếu không như bình thường thì cho dù có phiếu cũng chưa chắc sẽ mua được đâu.”
Mẹ Dung nghe con gái nói như vậy, lập tức thấy an tâm hơn rất nhiều.
Mà Dung Văn Minh đứng một bên lại bảo: ”Bà không tin con gái bà sao? Sao nó chịu dùng đồ không tốt được chứ?”
Mẹ Dung ngẫm lại liền cảm thấy có lý, con gái bà mặc dù kiếm tiền có vẻ rất lợi hại, ngày hôm qua nó lại mới nhận được một khoản tiền nhuận bút vô cùng lớn.
Nhưng mà phá của cũng là một tên bại gia chính cống.
Mua gì cũng phải cái tốt nhất, không thích xài hàng “tàm tạm”, hơn nữa còn có thói quen tiêu tiền không thèm chớp mắt.
“Chúng ta còn ở đây chờ gì nữa? Mau đi qua xem thôi.”
Dung Văn Minh nhìn bộ dáng vội vàng của bà, liền cười nói với Dung Yên: ”Mẹ con mà không được tận mắt nhìn thấy thì bà ấy không yên tâm nổi.”
Mẹ Dung nghe được lời này liền trừng mắt với hai cha con.
A, làm như ông không vội ấy nhỉ?
Lười đi để ý hai cha con bọn họ, bà gọi với vào phòng của cặp song sinh: ”Tiểu Dư, Mai Tử, hai đứa muốn đi tứ hợp viện không?”
Hai anh em nghe thấy tiếng bà gọi, lập tức chạy ra ngoài.
“Chúng cháu muốn ạ.”
Nhà đang ở sao có thể vui bằng nhà mới được.
Mẹ Dung: ”Vậy được, mau đi thôi! Hôm nay mấy đứa sẽ ngồi thử chiếc xe ba bánh anh trai chế tạo nhé.”
Tần Dư lập tức cảm thấy vô cùng hứng thú, cậu không ngờ anh trai lợi hại như vậy, khoang sau xe được thiết kế không đẹp lắm, nhưng vẫn khá ổn, còn chắc chắn.
Tần Dư nhìn tổng thể cả xe xong thì thích lắm.
Bên này Tần Dã đã đẩy xe ba bánh đi ra ngoài.
Dung Văn Minh hứng thú bừng bừng: ”Để cha đạp cho.”
Tần Dã nhìn bộ dáng nóng lòng muốn thử của cha vợ, nhanh chóng tránh ra.
“Chắc không có vấn đề gì.”
Đối với kiệt tác do mình tạo ra anh thực sự rất vừa lòng, phía trước là nửa cái xe đạp, phần đầu có giá đỡ, đằng sau dùng một tấm ván gỗ làm ghế ngồi, mặc dù không to lắm, nhưng để hai đứa trẻ 13-14 tuổi ngồi cũng không có vấn đề gì.
Xe này để khi nào mẹ vợ đi mua đồ ăn thì dùng cũng ổn.
Rất tiện.
Dung Văn Minh hất hất cằm ý bảo Tần Dư với Tần Mai ngồi lên trên.
“Mẹ Yên Yên, bà cũng lên đi.”
“Không cần đâu, tôi thích đi bộ.” Nếu cả bà cũng lên đó thì lốp xe đã cũ sẽ trực tiếp từ biệt thế gian mất.
Dung Văn Minh cũng không bắt buộc, ông giơ chân bắt đầu đạp xe đi……Chỉ là đi có hơi chậm.
Mẹ Dung nhìn sang Tần Dã: ”Tiểu Tần, con đạp xe chở Yên Yên đi trước đi, không cần để ý đến mẹ.”
Tần Dã gật đầu: ”Mẹ, vậy bọn con đi trước.”
Mẹ Dung xua tay: ”Mau đi đi.”
Vì thế Tần Dã liền đạp xe đạp chở Dung Yên rời đi.
Mẹ Dung cũng không vội, bà cẩn thận khóa cổng lại sau đó mới chuẩn bị đi.
Lúc này, thím Kim vừa vặn ra ngoài: ”Mẹ Yên Yên sao, mọi người tính đi đâu à?”
Mẹ Dung cười nói: ”Chúng em muốn qua nhà mới kia nhìn một cái, Yên Yên mua đồ điện, phải qua nhìn thử mới thấy yên tâm được.”
Thím Kim nghe được lời này, khó tránh khỏi tò mò: ”Mua đồ điện gì?”
Mẹ Dung không phải loại người thích khoe khoang, nhưng giờ phút này bà cũng không nhịn được nói: ”Hai đứa nhóc đó đều thích tiêu tiền, chê trời quá nóng, nên mua tủ lạnh quạt điện gì đó, lại sợ em quá vất vả, còn mua cả máy giặt với TV…..”
Thím Kim nghe đến trợn mắt há mồm, TV thì cũng không có gì bất ngờ cả, nhà ai có chút tiền đều sẽ mua được, nhưng còn tủ lạnh máy giặt thì khác!
Ôi mẹ ơi!
Mấy thứ đó đắt lắm đấy!
Cái ngõ nhỏ này của bọn họ còn chẳng có nhà nào mua được một cái tủ lạnh đâu.
“Tủ lạnh với máy giặt chắc tốn nhiều tiền lắm nhỉ?”